ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 238

và mẹ không biết tại sao mẹ lại phải chịu đau đớn để sinh ra con.” - Carlton
nói xong liền cúp điện thoại.

“Chúa ơi, lần này mẹ anh thực sự làm căng, phải không?” - Colette nói
bằng tiếng Anh. (Trong số tất cả các bạn trai của cô, Carlton là người duy
nhất có giọng Anh hoàn hảo, và cô thấy thật lôi cuốn khi nghe cậu nói.)

Carlton than vãn. “Mẹ đã cãi nhau một trận lớn với ba anh đêm qua và đuổi
ba ra khỏi căn hộ, cuối cùng ba phải vào Thượng viện lúc hai giờ sáng. Anh
đoán mẹ cũng muốn dày vò anh như vậy.”

“Tại sao anh phải chịu dày vò? Đó đâu phải lỗi của anh để anh phải chịu
trách nhiệm cho bất kỳ điều gì.”

“Chính xác thì mẹ anh đã hoàn toàn mất kiểm soát! Mẹ rất lo lắng rằng
Rachel bằng cách nào đó sẽ hủy hoại danh tiếng của gia đình anh, nhưng
hành vi kỳ lạ của mẹ mới đang hủy hoại danh tiếng của chính mẹ.”

“Gần đây, bà ấy đã hành động khá kỳ lạ, phải không? Mẹ anh đã từng thích
em đấy.”

“Mẹ vẫn thích em đấy.” - Carlton nói một cách không mấy thuyết phục.

“Hừm. Thực sự như vậy sao?”

“Tin anh đi, người duy nhất khiến mẹ tức giận lúc này là bố anh. Bà ấy từ
chối rời khỏi Hong Kong, vì vậy khi bố nói rằng sẽ quay trở lại Thượng
Hải, mẹ đã nói với bố rằng mẹ sẽ ly dị nếu ông cố gắng gặp Rachel. Bà ấy
sợ họ sẽ bị nhìn thấy cùng nhau ở nơi công cộng và trở thành một vụ bê
bối.”

“Chà. Nó có thể tệ tới thế sao?”

“Nó chả gây hại được gì cả. Mẹ anh chỉ đang bị cơn giận làm mờ mắt thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.