ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 327

Bing để lấy con cá đó vì anh ta nhớ đến lá cờ Nhật Bản. Em vẫn tự hỏi liệu
những con cá koi tội nghiệp này có bị lệch múi giờ không nữa?”

Vừa lúc đó, Colette bước vào cabin chính trong một chiếc áo choàng trùm
đầu làm từ lông dê mịn poncho, theo sau cô là một đoàn tùy tùng lớn bao
gồm mẹ và bà của cô, Roxanne, một vài cô gái lúc trước đó, và một người
hầu gái. “Em không thể tin rằng những kẻ ngốc đó cho phép mọi người lên
máy bay! Em muốn đích thân đưa anh Nick và chị Rachel đi tham quan.” -
Colette nói với một cái bĩu môi.

“Bọn chị chưa xem qua bất cứ thứ gì ngoại trừ căn phòng này.” - Rachel
nói một cách nhu mì.

“Hay quá! Em biết là chị thích phòng tắm, nên em muốn cho chị xem
phòng mát-xa thủy lực.” - Hạ giọng xuống, cô nói với Rachel, “Em muốn
cảnh báo cho chị trước một điều. Bố mẹ em đã mua và thiết kế chiếc máy
bay này trong khi em đi vắng ở Regent. Vì vậy, em sẽ không thể chịu trách
nhiệm cho việc trang trí.”

“Chị không biết em đang nói gì, Colette. Chiếc máy bay này thực sự đẹp
đến không ngờ, trên cả tuyệt vời.” - Rachel trấn an cô.

Colette trông thật sự nhẹ nhõm. “Hãy làm quen với bà ngoại em. Nainai,
đây là những người bạn của cháu đến từ Mỹ, Rachel và Nick.” - Colette
giới thiệu tới một bà lão hơi quá đầy đặn với tiêu chuẩn cho một người-bà-
kiểu-Trung-Quốc.

Người bà mỉm cười một cách mệt mỏi với họ, nhe ra một vài chiếc răng
bọc vàng. Bà cụ trông như thể vừa vội vã rời khỏi giường, nhét người vào
chiếc áo khoác đan len của St. John nhỏ hơn hai size, và hối hả để lên máy
bay.

Colette ngó một vòng cabin, trông khá khó chịu. Cô liếc nhìn Roxanne và
nói, “Gọi Fernando đến đây ngay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.