ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 389

“Không biết tôi có thể hỏi không?” - Ada nói khi cô ta rướn người lại gần
hơn, “Tiên lượng về bệnh tình của anh ấy thế nào? Và nó có phải bệnh
truyền nhiễm như thiên hạ đồn thổi không?”

Kitty ngây người nhìn họ. “Ừm, chúng tôi cũng không biết rõ nữa...”

***

Sau khi Ada và Fiona rời đi, Corinna cho mang ra một chai rượu sâm banh.
“Nâng ly vì cô, Kitty! Đó quả là một thành công rực rỡ.” - Corinna vừa nói
vừa cụng ly với người được mình bảo hộ.

“Không không. Nhờ có cô mới được như vậy đấy chứ! Những cô lôi ở chỗ
quái nào ra được câu chuyện về người bà và cái lán bên bờ sông vậy?” -
Kitty hỏi.

“À, đó là từ một bộ phim tài liệu mà tôi xem vào năm ngoái. Nhưng tin tôi
đi, cô thực sực đã thổi hồn vào câu chuyện ấy – ngay cả tôi cũng cảm thấy
nghẹn ngào thay.”

“Vậy cô thực sự nghĩ rằng nó sẽ hiệu quả với Ada? Chỉ cần một lời xin lỗi
chân thật và tâng bốc cô ấy lên là đủ sao?”

“Tôi đã biết Ada từ nhiều năm nay. Thành thật mà nói thì tôi không nghĩ
rằng cô ấy thực sự bị ảnh hưởng bởi một lời xin lỗi. Tất cả những gì cô ấy
cần nghe là cô thừa nhận rằng cô đến từ một ngôi làng tồi tàn ở Trung
Quốc. Cô ấy cần phải cảm thấy vượt trội hơn cô, và cũng chẳng đáng gì
nếu cô phải quỵ luỵ cô ấy một chút. Bây giờ cô ấy sẽ cảm thấy thoải mái
hơn nhiều khi ở bên cô. Cô cứ nhìn mà xem, sẽ có nhiều cánh cửa bắt đầu
mở ra cho cô từ bây giờ.”

“Tôi không thể tin rằng em họ Fiona của cô lại mời tôi tới bữa tiệc từ thiện
vào tuần tới. Liệu tôi có được phép đi không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.