ĐẠI TIỂU THƯ - Trang 43

“Cặp đôi đại lục đã bỏ cuộc, – đáng thương thật, trông họ như kiểu vừa mất
đi đứa con đầu lòng vậy. Giờ đã lên một trăm linh năm triệu rồi.”

“Cassian, mẹ không quan tâm tới việc con năn nỉ như thế nào nhưng mẹ
không cho phép con ăn mấy đồ ăn liền đó. Trong đấy chỉ có một đống chất
bảo quản thôi, để chúng lại chỗ cũ đi!”

“Đây đúng là một kỷ lục Guinness rồi, Astrid. Chưa từng có ai trả bằng đấy
tiền cho một bức tranh Trung Quốc cả. Mội trăm mười, một trăm mười lăm
rồi. Là Araminta đang đấu với Kitty. Tiếp tục chứ?

Cassian bị mắc kẹt trong tủ đông đựng kem. Astrid nhìn chằm chằm vào
con mình đầy bực tức. “Chị phải đi bây giờ. Và như em nói, bảo tàng cần
có được bức tranh này, nên chị không quan tâm mình phải trả bao nhiêu
cho nó đâu.”

Mười phút sau, khi Astrid đang đứng xếp hàng tại quầy tính tiền, điện thoại
của cô lại đổ chuông lần nữa. Cô cười nhẹ để xin lỗi nhân viên thu ngân rồi
bắt máy.

“Xin lỗi vì lại làm phiền chị, nhưng giá đã lên tới một trăm chín mươi lăm
triệu, chị có đấu tiếp không.” - Giọng Oliver trở nên hoang mang cực độ.

“Thật sao?” - Cô giật lấy thanh sô-cô-la mà Cassian đang cố đưa cho thu
ngân.

“Vâng, Bảo tàng Getty dừng lại ở mức một trăm năm mươi, rồi Araminta
dừng lại ở mức một trăm tám mươi. Giờ chỉ còn lại chị và Kitty, cô ta trông
như kiểu dù chết cũng phải có được nó ấy. Với mức giá này thì lương tâm
em không cho phép đề nghị chị đấu tiếp. Chor Ling tại bảo tàng sẽ vô cùng
hốt hoảng khi biết được chị đã chi một đống tiền như vậy.”

“Bà ấy sẽ không bao giờ biết đâu, - chị sẽ gửi nó dưới cái tên nặc danh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.