giao tất cả các video giám sát trong nhà máy của chúng ta ở Thâm Quyến,
nơi sản xuất thuốc, để cảnh sát có thể phân tích mọi thứ.”
“Bố, cám ơn vì bố đã đến tận đây để nói với con mọi chuyện. Con hiểu mọi
chuyện khó khăn với bố tới mức nào.” - Rachel nói.
“Ôi trời ơi, nó thật không là gì so với những chuyện con đã phải trải qua!”
Charity bước vào phòng khách mang theo một cái khay có bình nước nóng
và một trong những chiếc ly Venini cổ. Cô đặt khay xuống cạnh ông Bao
Gaoliang, và, trước khi Eddie có thể phân tích những gì đang xảy ra, cô bắt
đầu rót nước nóng vào chiếc ly thủy tinh Venini tám mươi tuổi. Chiếc ly lập
tức nứt toác khi nước nóng chạm đáy ly.
“Ôi, khôôôôôôôôôôôông!: - Eddie đột ngột hét toáng lên, nhảy ra từ ghế
sofa và va vào khay trứng cá muối. Một triệu quả trứng cá nhỏ màu đen bay
lên trên tấm thảm Savonnerie cổ đã phai màu, và khi những người hầu gái
khác chạy vào để xem chuyện gì đang xảy ra, Eddie nhìn xuống trong
hoảng loạn và bắt đầu thở hổn hển. “Đừng có mà di chuyển! Tấm thảm này
có giá chín trăm năm mươi ngàn euro khi đấu giá! Không ai được phép di
chuyển!”
Rachel quay sang Laarni và nói một cách bình tĩnh, “Cô có máy hút bụi
không?
***
Sau khi sự cố trứng cá muối đã được giải quyết một cách ổn thoả, chỉ gây
ra chút tổn thất không đáng kể ở một nút của tấm thảm, mọi người chuyển
món rượu khai vị lên sân thượng để ngắm cảnh hoàng hôn. Bây giờ ông
Gaoliang đã trút bỏ gánh nặng của mình sau tất cả những gì ông cần nói,
tâm trạng nhẹ nhõm đáng kể. Eddie đứng ở một đầu với ông Gaoliang, chỉ
ra những ngôi nhà của mọi ông trùm nổi tiếng sống trên đỉnh Victoria và