nghĩa, [11a] sửa đồ châm cứu bằng đạo đức, hết sức chữa cho các đất Phần,
Tinh chỉ một lần là khỏi bệnh, chín châu bốn biển đã mạnh lại yên. Chỉ có
Giao Châu của ngươi ở xa cuối trời, thực là ngoài năm cõi
275
.
Nhưng phần thừa của tứ chi, ví như ngón chân ngón tay của thân người, tuy
chỉ một ngón bị đau, bậc thánh nhân lại không nghĩ đến hay sao ? Cho nên
phải mở lòng ngu tối của ngươi, để thanh giáo của ta trùm tỏa, ngươi có
theo chăng ? Huống chi từ thời Thành Chu, [ nước ngươi ] đã đem chi trĩ
trắng sang dâng, đến thời Viêm Hán
276
, dựng cột đồng làm mốc, cho đến
thời Lý Đường, vẫn thuộc về nội địa. Cuối thời Đường nhiều họa nạn, chưa
kịp xử trí. Nay thánh triều lòng nhân trùm khắp muôn nước, cơ nghiệp thái
bình kể cũng đã thịnh. Lễ phân phòng đã sắp đặt sẵn, còn đợi ngươi đến
chúc sức khoẻ của ta. Ngươi đừng ru rú trong bốn góc nhà, khiến cho ta
buồn phiền, phải chém cờ bổ so
277
làm cỏ nước ngươi, hối sao cho kịp. Dù
cho sông nước ngươi có ngọc, [11b] ta vứt xuống suối; núi nước ngươi sản
vàng, ta ném vào bụi, [ để thấy ] chẳng phải ta tham của báu nước ngươi.
Dân của ngươi bay nhảy ( ý nói người hoàng dã ) còn ta thì có ngựa xe; dân
ngươi uống mũi ( nay người man ở miền rừng núi Giao Quảng
278
vẫn còn
tục ấy ) còn ta thì có cơm rượu để thay đổi phong tục của nước ngươi; dân
ngươi bắt tóc còn ta thì có áo mũ, dân ngươi nói tiếng chim, còn ta thì có
Thi, Thư, để dạy lễ cho dân ngươi. Cõi nóng chói chang, khói hơi mù mịt,
ta tỏa mây Nghiêu, tưới cho mưa ngọt. Khí biển hầm hập, cháy mày chảy
đá, ta gảy đàn Thuấn, quạt làn gió thơm. Sao trên trời nước ngươi, chẳng ai
biết tên gì, ta quay chòm tử vi để ngươi biết chầu về. Đất ngươi nhiều ma
quỷ, ai cũng sợ chúng quấy, ta đã đúc vạc lớn [để yểm trừ], khiến chúng
không làm hại. Ra khỏi chốn đảo di của ngươi mà xem nhà Minh đường,
Bích ung
279
chăng? Trút áo quần cỏ lá của ngươi mà mặc áo cổn hoa thêu
hình rồng núi chăng? Ngươi có theo về hay không, chớ mau chuốc lấy tội.
Nay ta đang chỉnh đốn xe cộ quân lính, truyền hiệu lệnh chiêng trống. Nếu
chịu theo giáo hóa, ta [12a] sẽ tha tội cho, nếu trái mệnh ta sẽ sai quân
đánh. Theo hay chống, lành hay dữ, tự ngươi xét lấy". (Sử cũ chép thư này
ở Đinh Kỷ, dưới năm Thái Bình thứ 2 [971], nay xét nên để ở đây. Thư này