ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 10

Thực là một chuyện khó tin, thế gian chưa từng thấy!

Lực sát thương gây ra bởi khẩu súng trên tay Thanh Hồng không thể

bàn cãi, nhưng lạ kì thay, thân hình Phạm Văn Long chỉ loạng choạng vài
cái đã đứng vững như chưa có chuyện gì xảy ra.

Tuy nhiên nhìn bộ dáng có phần chật vật của Phạm Văn Long, xem ra

dù có bảo vật trên tay cũng không chống chịu được bao lâu nữa.

- Ngươi tưởng giết ta dễ dàng vậy ư?

Phạm Văn Long đột ngột quay người lại, khẽ nhếch môi cười lạnh lẽo.

Trước mắt đám người lúc này hiện lên một thiếu niên gương mặt anh tuấn,
đôi mắt sáng như sao, sống mũi cao cao, môi hồng răng trắng, mái tóc đen
nhánh phất phơ bay trong mưa gió, tiêu sái vô bì. Quả là một chàng trai
dung mạo tuyệt đẹp, khí chất phi phàm.

Thanh Hồng bị dọa thiếu chút đã nhảy dựng lên, song rất nhanh lấy lại

bình tĩnh, liếc cặp mắt tham lam về phía bàn tay Phạm Văn Long, lộ rõ vẻ
cuồng nhiệt. Ngược lại, đám thuộc hạ người nào người nấy trợn tròn hai
mắt, miệng há hốc không khép lại được. Một kẻ bị đạn bắn xuyên qua
người còn có thể đứng vững mỉm cười sao?

Ngẫm lại chuyện tình tối nay, vốn bọn chúng năm mươi người âm

thầm phục kích đối phương, không ngờ Phạm Văn Long quá sức đáng sợ,
trong tầng tầng lớp lớp vòng vây mà có thể hạ gục gần ba mươi mươi tên,
trên người bị chém mấy chục đao vẫn không hề hấn gì. Hắn như hung thần
ác sát, chém đông giết tây không kẻ nào ngăn cản nổi, nghĩ đến cảnh tượng
khủng bố đó ai nấy tim đập chân run, cả đám nhìn người thanh niên phía
trước với ánh mắt vô cùng kinh sợ.

Ánh mắt hổ sắc bén của Phạm Văn Long quét qua từng người khiến ai

nấy toàn thân lạnh toát, không ai dám đối diện vội cúi gằm mặt xuống đất.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.