ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 152

trong đầu ong lên, chẳng thiết tha gì nữa, liền dang tay ôm chặt vòng eo của
nàng.

Dung mạo Hồ cô nương vô cùng tuyệt mỹ, khí chất thanh cao, tựa như

tiên tử trên chín tầng trời, ánh mắt nàng nhu tình, ý xuân dào dạt khiến vạn
vật điên đảo, trời đất ngả nghiêng.

Phạm Văn Long ngây ngốc ngắm nhìn. Bản thân hắn, tuy từng gặp gỡ

và tiếp xúc với nhiều người con gái khác, nhưng luận về dung mạo và khí
chất, thì Hồ cô nương tuyệt đối đứng đầu, không ai sánh bằng.

Phạm Văn Long trống ngực đập thình thịch, mười mấy năm sống trên

đời nhưng chưa từng trải qua chuyện yêu đương nam nữ, hôm nay lại rơi
vào tình huống trớ trêu thế này, trước mắt lại là một nữ tử sắc nước hương
trời, trong lòng rạo rực khôn tả, sao kìm nén được.

Hồ cô nương như đèn dầu đã cạn, kinh mạch trương phồng, không thể

nhịn nổi nữa, vươn tay kéo Phạm Văn Long lại gần, môi sen hé mở, một
mùi hương xộc thẳng vào mũi như câu lạc hồn phách. Hắn bỏ qua hết thảy,
cúi đầu xuống, mạnh bạo hôn lên đôi môi nàng.

Cái miệng tham lam của hắn như một con mãnh thú, hung hăng mút

lấy mút để lưỡi của đối phương, cảm giác ngọt ngào, khó diễn tả hết bằng
lời.

Ôm Hồ cô nương vào lòng, cảm nhận thân thể nàng mềm mại như tơ,

láng mịn như ngọc, không nhịn được liền đưa tay nhẹ nhàng cởi y phục
nàng ra.

Mỹ nhân thân thể khẽ run rẩy, trên mặt ửng lên một mảng mây hồng,

mặc nhiên để hắn tự tung tự tác. Nàng vốn là một cường giả Vương cấp
nhưng trúng phải dược tính cực kỳ bá đạo của long tinh, cũng đành thúc thủ
vô sách.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.