ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 343

- Ta mới vừa tỉnh dậy nên đầu óc vẫn còn u mê, mong người đừng

trách.

Thấy bộ dạng của hắn, lão Kim cười ha hả bảo:

- Nhóc con, ta chỉ chọc ngươi một chút thôi mà. Ngươi nghĩ lão già

này còn đi chấp nhất ba cái chuyện vặt vãnh đó ư? Ha ha…

Biết rằng lão Kim cố tình đùa giỡn để giúp hắn giải tỏa tâm trạng,

Phạm Văn Long đành cười xòa. Trong lòng có quá nhiều điều nghi vấn,
không nhịn được liền hỏi:

- Người có thể nói cho ta biết chuyện này là như thế nào không?

Tính toán một chút, lão Kim chậm rãi nói:

- Ngươi hôn mê vừa vặn đúng mười ngày rồi.

- Mười ngày??

Phạm Văn Long thiếu chút nữa thì đã nhảy dựng lên, thở ra một hơi

lấy lại bình tĩnh, nghe lão Kim nói tiếp:

- Vết thương trên người ngươi vô cùng nghiêm trọng, may mà còn

chưa đâm trúng tim, nếu không dẫu có mười Bạch Mai nhẫn cũng chẳng
thể giúp ngươi cải tử hoàn sinh được đâu. Nhóc con nhà ngươi cho rằng
mười ngày là quá dài hay sao hả?

Nhìn vết sẹo còn in trên ngực mà đáy lòng Phạm Văn Long cảm giác

lạnh toát, nếu như mũi dao của đối phương chỉ cần chệch qua bên trái một
chút thì chắc chắn trái tim đã bị đâm thủng, đồng nghĩa với việc hắn sẽ phải
vĩnh viễn ngủ lại trong cấm địa này rồi.

Lúc trước nghe lão Kim cảnh cáo: “Trong thế giới này, ngoại trừ bản

thân đừng bao giờ tin tưởng và thương xót cho bất kỳ ai”, hắn ngoan cố gạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.