ĐẠI VIỆT TRUYỀN KỲ - Trang 481

tạng, thấm qua từng vách ngăn, lập tức sự đau đớn liền có dấu hiệu thuyên
giảm rõ rệt, vô cùng thư sướng.

Sau một lát, rốt cuộc Phạm Văn Long sắc mặt cũng đá khá hơn, gắng

gượng chắp tay hành lễ:

- Học trò Phạm Văn Long xin bái kiến Lê Châu trưởng lão.

Đúng vậy, nhân vật vừa xuất hiện cứu nguy không ai khác chính là Lê

Châu, một trong số các vị trưởng lão Thánh viện.

Thấy Phạm Văn Long đã qua cơn nguy biến, thần sắc Lê Châu trưởng

lão có phần dịu đi, nhưng có điều, với mức độ thương tổn nghiêm trọng thế
này thì một chút tác động đó tựa hồ hắt nước đổ vào sa mạc, nếu không trải
qua quá trình nghỉ ngơi tĩnh dưỡng trong thời gian dài, e rằng khó có thể
hoàn toàn bình phục.

Lê Châu trưởng lão thở hắt ra một hơi, trong đầu thầm bảo: “May mà

ta đến kịp lúc, nếu không hậu họa khó lường.”

Nhớ ngày ấy đi vào Tây Nguyên cấm địa cùng Cao Thăng và Phi Yến

tiên tử, trải qua trận kịch chiến với Hoàng Kim Cự Long, không ngờ lúc trở
ra người nào người nấy mình mẩy chứa đầy thương tích. Bởi vậy Lê Châu
trưởng lão hơn mười ngày qua vẫn một mực bế quan, cho đến rạng sáng
nay, đột nhiên nhận tin báo của đám thủ vệ truyền tống trận, rằng Phạm
Văn Long từ trong cấm địa đã an toàn trở về.

Bao năm nay, Lê Châu vẫn mòn mỏi truy tìm một người sở hữu Thủy

linh mạch hoàn mỹ để hoàn thành Thập Bát Hải Trận Đồ. Chính vì lẽ đó, sự
sống còn của Phạm Văn Long đối với lão cực kỳ quan trọng. Vừa hay tin,
Lê Châu trưởng lão vui mừng khôn xiết, nôn nóng muốn tận mắt kiểm tra,
liền gác hết thảy công việc sang một bên, đạp vân bay đến Hưng Yên ký
túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.