ĐẠI VŨ TRỤ THỜI ĐẠI - Trang 1772

Im lặng lắng nghe tiếng hát này, sau đó, các binh sĩ phòng vệ đang bị

giam cầm đã bắt đầu hành động. Họ đã bỏ mặc tất cả mọi thứ, trong tiếng
hát này họ nghe thấy thời khắc nguy kịch nhất của loài người. Sự tuyệt
vọng hễ chỉ cần lùi một bước là sẽ bị tuyệt chủng, sự tranh đấu bất chấp
mọi thứ chỉ vì sự sinh tồn của loài người, nỗ lực cuối cùng cho dù phải hi
sinh bản thân cũng không bao giờ bỏ cuộc. Tất cả mọi thứ đều vang vọng
trong con tim của họ, bọn họ đã bất chấp mọi thứ, cho dù là trong tay
không một tấc sắt cũng quyết đứng dậy đấu tranh với bọn xâm lược thương
nhân ngoài vũ trụ...

Kế đến chính là quần chúng, đa số họ đều đứng lại nhìn ngó xung

quanh chứ không còn bỏ chạy tán loạn, cho dù họ vẫn đang lánh nạn nhưng
cũng không còn hoang mang như trước thậm chí có một số người già đứng
yên, chỉnh đốn lại trang phục sau đó bị điện chích ngất xỉu...

Ở bên ngoài tàu Hi Vọng, ba chiếc phi thuyền loài người bao gồm hai

chiếc phòng vệ và tàu Quan Sát cũng đã bị mất kiểm soát bởi vì ba chiếc
phi thuyền này đều ở trong phạm vi tín hiệu của tàu Hi Vọng, không có
nằm ngoài khu vực cách ly hạt cơ bản. Chính vì như vậy, các thuyền viên
trên đó cũng không cách nào điều khiển ba chiếc phi thuyền này được nữa.

Cùng lúc đó, đội quân thương nhân ngoài hành tinh bắt đầu tấn công

họ đương nhiên cũng là xâm nhập vào bên trong tiến hành bắt sống toàn bộ,
tuy là sức công kích không mạnh bằng khu vực máy tính trung ương của
tàu Hi Vọng nhưng mà loài người cũng không cách nào chống trả, liên tục
bại trận.

Cho đến khi truyền lại tiếng hát của Niệm Tịch Không, các nhân viên

còn lại trên ba chiếc phi thuyền này dường như cũng đã ngộ ra điều gì. Bọn
họ đều rút về phòng điều khiển cuối cùng. Tiếp đó, bọn họ làm một việc
giống nhau...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.