ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 342

năm rồi mà trẫm vẫn như cũ không thể quên được nàng? Nàng cùng trẫm
rốt cuộc là có duyên không?” nói rồi lặng lẽ thở dài, không gian im ắng
không một tiếng động….

--- ------

“Tử Tử, ma ma nói nãy giờ ngươi có nhớ kỹ không?” Miên Miên nhìn

Tử Tử qua gương hỏi.

“Nhớ rõ ạ, không được nhận thức Tuyết thúc thúc để tránh mang phiền

phúc tới cho thúc ấy!” Tử Tử nhanh nhẹn nói.

Miên Miên thấy hắn hiểu rõ mọi chuyện thì cười sủng nịch nói: “Tử Tử

thật thông minh a!”

“Được rồi, người đừng khen ta nữa. Ta biết Tuyết thúc thúc rất quan

trọng đối với người, cũng biết Tuyết thúc thúc là ân nhân cứu mạng của
chúng ta. Người yên tâm, Tử Tử chắc chắn sẽ không để liên lụy thúc ấy!”
nói rồi nháy mắt cười cười với nàng, diễn kịch là nghề của hắn a!

“Mẹ, ngươi nói lão cha sẽ nhận ta sao? Ngày mai ta gặp mà hắn không

nhận ra ta thì làm sao bây giờ?” nói rồi ở bên cạnh nhìn qua Miên Miên có
chút lo lắng hỏi. Chuẩn bị lâu như vậy vạn nhất hắn không nhận chẳng phải
mất thể diện lắm hay sao?

“Sẽ nhận ra!” Miên Miên tự tin nói, phụ tử hắn một lớn một nhỏ lớn lên

giống nhau như đúc, nàng có cảm giác là Dạ Mị nhất định sẽ nhận ra,
huống chi Tử Tử cùng đôi mắt màu tím mê hoặc kia so với hắn thì chẳng
khác một ly, chỉ có thể là người trong hoàng tộc mới có được màu mắt ấy.

“Mẹ, lão cha có nhiều nữ nhân như vậy nếu chúng ta trở về, người thật

sự không thương tâm sao?” Tử Tử tuy tuổi còn nhỏ nhưng đối với mọi
chuyện lại rất già dặn, hắn lo lắng nhìn Miên Miên hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.