ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 459

“Tốt, ngươi trước ăn cơm đi a, sau đó mẹ sẽ nói cho ngươi biết phải làm

thế nào!” Miên Miên nhìn hắn rồi đi về phía một bàn đầy thức ăn.

Tử Tử thấy vậy liền vội vàng từ trên giường bò xuống rồi nhào tới bàn

ăn cầm lấy đũa ăn lấy ăn để, Vô Tình thấy hắn vội vã như vậy không khỏi
nhắc nhở: “Tử Tử, ngươi ăn chậm một chút kẻo nghẹn a!”

“Trù nghệ của A Tình cô cô càng ngày càng cao a, ăn rất ngon!” Tử Tử

ăn như hổ đói nói.

Vô Tình vội chạy đi rót chén nước đưa đến trước mặt hắn sủng nịch nói:

“Chậm một chút, chậm một chút a!”. Miên Miên ở bên nhìn một màn này
mà không khỏi giương lên nụ cười thỏa mãn, chỉ là vui không được bao lâu
thì nỗi phiền muộn lại kéo tới. Ngày mai, ngày mai sẽ là một hồi tranh đấu
ác liệt, nàng biết rõ làm như vậy sẽ khiến Thái hậu không bao giờ tha thứ
cho nàng, thế nhưng, nàng không thể buông tha cho Ngải Vân được, sẽ
không!

Mảnh trăng treo trên cành cao, gió lạnh thổi những nhánh canh trụi lá

khiến không khí bất giác lạnh lẽo hơn hẳn.

“Nương nương…” Vô Tình thanh âm run rẩy trong đêm.

“Không…không có việc gì…” Miên Miên cười cay đắng nhưng là giọng

nàng lúc này cũng có chút run rẩy.

“Nương nương…” Vô Tình đứng trên bờ nhìn xuống ao nước lạnh băng

mà đau lòng không thôi, mùa đông đã tới rồi, nếu như ngâm nước lạnh một
đem như vậy thì sẽ chết cóng mất.

Miên Miên nhìn Vô Tình lo lắng khẽ mỉm cười trấn an: “Ta thật sự

không có việc gì, ngươi đừng lo lắng. Mau đi xem Tử Tử, đừng để cho hắn
đạp chăn mền ta!” Miên Miên run rẩy không ngừng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.