ĐẠI XÀ VƯƠNG, THỈNH BÒ ĐI - Trang 712

“Ta cũng không phải đại quan gì cho nên ngươi không cần thỉnh an ta.

Đúng rồi, bài thơ vừa rồi của ngươi rất hay, rất có ý tứ!” Khó có thể tìm
được một cung nữ không sợ mình, nội tâm Dạ Phong cũng không muốn để
lộ ra thân phận của mình, là do nàng cho hắn có cảm giác thân thuộc hay là
do chính hắn đã tịch mịch quá lâu rồi đây?

“Đa tạ Liễu ngự y khích lệ! Nô tỳ chỉ là nghe người ta nói rồi đọc lại thôi

ạ!” Miên Miên nói rồi nhìn về phía những cành hoa mai vẻ thưởng thức.

“Hử? Ngươi nghe ai đọc qua?” Dạ Phong có chút tò mò hỏi.

“Nô tỳ vừa tiến cung không bao lâu, kỳ thật trước lúc vào cung có gặp

qua một nữ tử, nàng xin nô tỳ một chút nước uống, thấy nô tỳ rất thích hoa
mai nên đã dạy cho bài thơ này, còn có một bài hát về hoa mai nữa!” Miên
Miên nhìn về phía Dạ Phong ngồi nói.

“Ngươi có thể nhận thức nàng?” Dạ Phong vội vàng truy vấn.

Miên Miên lắc đầu nói: “Dạ Mị không, nàng cũng không có nói mình là

ai nhưng là nô tỳ cảm thấy nàng không giống người thường!”

Dạ Phong giật mình, hắn tin tưởng nữ tử đó chắc chắn là Miên Miên, chỉ

có nàng mới có thể hát những khúc ca êm tai như vậy, cũng chỉ có nàng
mới thiện lương có ân tất báo như vậy.

Miên Miên thấy Dạ Phong lâm vào trầm tư thì cũng không tiện quấy rầy.

Trước khi nàng tiến cung Dạ Mị vì sợ thần khuyển trong cung nhận ra nên
đã dùng linh lực của linh châu ẩn mùi trên người nàng, hôm nay Dạ Phong
nhất định sẽ hoài nghi thân phận nàng, nàng vẫn nên cẩn thận một chút thì
hơn.

“Liễu ngự y, người không sao chứ?” thấy hắn im lặng một lúc lâu, Miên

Miên nhịn không được nhẹ giọng hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.