ĐÁM CƯỚI GIẢ - Trang 32

mát của lùm cây mọc bên bờ những con suối nhỏ. Những lúc thư thả như
thế này tớ thường ôn lại những cảnh đời trước đây, đặc biệt là cảnh đời ở lò
mổ, cảnh sống của tay chủ cũ và những người như hắn ta thường cột chặt
đời mình những thích thú điên cuồng với các ả nhân tình. Ôi, bây giờ tới sẽ
nói gì với đằng ấy về những việc tớ học được ở cái trường học đầu tiên nơi
lò mổ nhỉ! Nhưng tớ sẽ phải giấu chúng đi kẻo đằng ấy lại bảo tớ hay dài
dòng và hay chỉ trích.
XIPIONG: Vì tớ đã có dịp nghe một nhà thơ vĩ đại nói rằng thật khó lòng
nếu không viết một bài thơ đả kích nên tớ khuyên đằng ấy chỉ nên đả kích
một cách có trí tuệ, đừng nên đả kích một cách mù quáng mà gây nên đổ
máu. Tức là tớ muốn nói rằng đằng ấy chỉ nên trần thuật các sự việc với
màu sắc cụ thể, chớ nên rỉa rói và gây kích động để bất kỳ một ai đó phải
đổ máu. Đó chính thực là một sự đả kích có hiệu lực và đằng ấy có thể gây
cho rất nhiều người phải bật cười. Nếu đằng ấy bằng lòng với lối đả kích
này, tớ tin rằng đằng ấy là một người thận trọng, rất có ý thức trách nhiệm.
BECGANXA: Tớ xin ghi nhận lời khuyên của đằng ấy và tớ tha thiết mong
đợi giờ phút đằng ấy kể chuyện đời mình bởi đằng ấy vốn là người biết rõ
và chỉ ra cho mình những khiếm khuyết trong nghệ thuật kể chuyện. Tớ tin
rằng cùng một lúc tớ sẽ tiếp thu được bài học ý nghĩa và được giải trí khi
nghe đằng ấy kể. Nhưng để tiếp tục câu chuyện của mình, tớ xin nói rằng
trong những lúc nghỉ ngơi thanh thản ấy tớ nhận thấy rằng cái điều người ta
nói về đời sống những người chăn cừu là không đúng sự thật. Chí ít ra là
điều nói trong các sách mà người bạn gái lão chủ của tớ vẫn đọc khi tớ đến
nhà bà ta. Đó là những cuốn sách nói về những người chăn cừu, đàn ông và
đàn bà, suốt đời chỉ có ca hát và thổi sáo thổi tiêu, thổi tù và, cả những nhạc
cụ kỳ lạ khác. Tớ dừng lại chăm chú nghe bà ta đọc và tớ biết rằng người
chăn cừu ở Anphrixo có giọng hát du dương và trong sáng đã ngợi ca cô
Belisada có một không hai. Anh ta hát không dứt lời suốt từ lúc mặt trời
mọc trên đỉnh núi Aurora cho đến khi khuất bóng sau đỉnh núi Teti. Trong
thời gian đó anh ta tha thẩn đi lại khắp cả vùng đồi Acdia đến mức không
một thân cây nào anh ta không ngồi lên để mà ca hát. Không chỉ ca hát ban
ngày mà ngay cả khi đêm với đôi cánh đen của nó đã phủ kín mặt đất, anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.