ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1050

thấy em rồi sẽ chẳng còn thời gian đâu mà quan tâm đến màu sắc của chiếc
khăn.” “Thật sao?”

“Tin anh.”

Hạ Diệu Diệu bắt gặp ánh mắt của người yêu nhìn sang, trái tim rộn

ràng hồi hộp của cô bỗng từ từ bình tĩnh lại: “Vâng.” Xe lại tiếp tục lăn
bánh. Hạ Diệu Diệu cúi đầu nhìn món quà trong tay mình, cảm thấy mình
quá nghiêm túc trong chuyện này, luôn cho rằng phải gặp ba mẹ rồi mới
tiến thêm được một bước, thực ra rất kì lạ, không phải ai cũng là Hà An,
cũng không phải ai cũng đột nhiên mất tích. Nỗi ám ảnh của cô thật quá vô
ích, quá không cần thiết. Càng nực cười hơn là, Trạm Vân chịu cùng cô bày
trò. Hạ Diệu Diệu nghĩ đến sự quyết đoán một cách kì lạ của mình, cảm
thấy buồn cười: “Nếu như bác trai, bác gái không thích em, thì phải làm
sao?”

“Thì anh sẽ chạy trốn cùng em, thêm một cô con dâu chăm sóc cho ba

mẹ, với ít đi một cậu con trai, họ sẽ có lựa chọn sáng suốt.” “Anh chưa nói
như thế với ba mẹ đấy chứ?”

“Anh giống kiểu người như thế sao, anh chỉ mới gửi tin nhắn như vậy

cho họ từ một năm về trước.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.