ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1112

Sao họ không nhớ cháu mình cho được.

Ông Hạ buồn rầu nhìn vợ mình, tự mình điều chỉnh lại tâm trạng rồi

mới ra ngoài bày quán.

Hiện tại, gia đình không trông đợi vào chút thu nhập này của ông, ông

hoàn toàn có thể không làm nữa, chỉ là ở nhà cũng buồn, ra ngoài được thì
ra ngoài, sau này Thượng Thượng không ở đây nữa, sợ rằng sẽ lại càng
buồn hơn

Ông Hạ suy nghĩ, sau này ông sẽ cột thêm một chiếc ghế lên chiếc xe

ba bánh này, đem theo cả bà lão ra ngoài đi lại, Thượng Thượng chuyển đi
đột ngột, ông sợ bà buồn rầu mà sinh bệnh...

“Tớ bảo bảo cô ta lên chức nhanh quá rất mờ ám, không ngờ lại dùng

thủ đoạn khó chấp nhận như vậy.” “Chuyện như này có hiếm đâu, chỉ là,
chẳng ai làm đến mức buồn nôn như cổ ta.” “Đúng đấy, lần trước tớ còn
thấy cô ta đi mua sắm cùng phu nhân Tổng Giám đốc, nghĩ rằng cô ta đi
đường vàng để đạt được mục đích, bây giờ nghĩ lại tớ thấy nổi hết gai ốc,
cậu nghĩ xem, khi đi cùng phu nhân Tổng Giám đốc chúng ta, cô ta đang
nghĩ gì, chắc trong lòng đang đắc ý lắm.” “Còn phải nói à, không thì sao có
thể dễ dàng ngủ được với Tổng Giám đốc như vậy, không biết chừng đã
học hỏi trước rồi, cũng không biết cô ta biết giấu mặt đi đâu, lúc làm việc
đó, cô ta có nghĩ đến các con của Tổng Giám đốc không.”

Mấy người họ túm tụm lại cười khúc khích với nhau.

Nhưng dù sao ở công ty cũng khác, khi đi ra ngoài nơi công cộng, ba

người họ lập tức trở nên nghiêm túc lạnh lùng, không hề để lộ chút tâm thể
nói xấu người khác như lúc nãy.

Những nhân viên cấp dưới lại càng không dám nói gì về nhân vật đang

lên của công ty, nhưng không ít người nhìn cô ta với ánh mắt khinh thường,
tò mò, đàm tiếu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.