ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 114

ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN

Anh Vũ Tắm Trăng

www.dtv-ebook.com

Chương 20

Hà An tay chân lúng túng rút khăn ăn ra, biểu cảm vô cùng tận tình

giúp cô lau. Dường như hai hàng nước mắt đó không phải chảy trên mặt cô
mà là thành lũy trong suy nghĩ của anh. Hạ Diệu Diệu không kìm được nắm
lấy tay đang cầm khăn giấy của Hà An, nắm thật chặt, mặt úp lên bàn giọng
nhỏ nhẹ nghẹn ngào, sợ mình trở thành trò cười cho toàn căng tin: Hà An
thật quá đáng, không thể tìm một chỗ ít người mà xuất hiện sao.

Hà An nhìn cô, trong đôi mắt luôn ngạo mạn xuất hiện một cảm xúc

phức tạp, một hồi sau anh chậm rãi giơ cánh tay còn lại ra xoa đầu cô. Anh
tự hỏi mấy ngày trước anh tức giận chuyện gì, nhưng không cần thiết nữa.

Có lẽ anh là người duy nhất để bạn gái mình giận nhiều ngày như vậy,

còn cảm thấy mình là người rất đúng, tất cả sự kiên trì trước đó của Hà An
đều sụp đổ trong giây phút này, có một số lời buột miệng nói ra: “Là anh
không tốt...” Hạ Diệu Diệu nói không nên lời, ra sức lắc đầu. Giọng Hà An
trở nên dịu dàng chưa từng thấy: “Sau này anh không như vậy nữa, đừng
khóc nữa, nếu có lần sau nhất định anh sẽ đi...” Hạ Diệu Diệu cũng không
muốn khóc, nhưng không biết vì sao không kiềm chế được. Anh càng nói
thì cô càng muốn khóc, uất ức, cảm động đến chảy nước mắt mà nũng nịu.

Hà An không hiểu chuyện gì, ánh mắt sốt ruột, nét mặt vẫn không biểu

cảm như thường lệ, cũng không biết nên an ủi thế nào, vội vàng tổng kết lại
ý tưởng của Vương Phong Long, bất luận có tác dụng hay không đều nói
hết vào tại Hạ Diệu Diệu: “Em... đừng khóc, hôm... hôm đó ông ngoại anh
bị bệnh, thật đấy...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.