ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1274

hai ngày nữa, hai ngày nữa...” Tấn Ngụy ngạc nhiên nhìn người đàn bà

đối diện mình, rồi lại nghiêm túc rời mắt đi, ông ta không mời bà, là bà ta
tự theo đến đây, còn bây giờ, ông đã ăn xong rồi, đã đến lúc cần phải rời đi

“Cô mau về đây! Bằng này tuổi đầu rồi còn theo đuổi đám con trai

đáng tuổi anh của con trai mình, bà có biết xấu hổ không, mau về đây cho
tôi.” Mộc Tú Tranh nghe vậy lập tức hét lên: “Hà Thịnh Quốc! Ổng câm
miệng lại, tôi đang nói chuyện với con trai!” Rồi giọng nói của bà lại lập
tức dịu dàng trở lại: “Mộc An à, con nhớ mẹ rồi sao, mẹ đang đi du lịch,
mấy ngày nữa mẹ về, ngoan, mẹ sẽ mua quà cho con, bye bye.” Mộc Tủ
Tranh nói xong liền tắt máy, khi ngẩng đầu lên, người đi đâu mất rồi? Bà ta
lập tức xách túi chạy đuổi theo.

Hà Mộc An liếc nhìn ba mình với ánh mắt an ủi, rồi đi ra khỏi cửa.

Hà Thịnh Quốc ngồi phịch xuống ghế, trước mắt hiện lên rõ mồn một

vẻ si mê của Tiểu Tranh khi nhìn thấy Tấn Nguy, và cảm giác phản cảm của
Tần Nguy khi bị nhìn trộm.

Bây giờ ông đã quay về rồi, còn Tiểu Tranh thì sao...

Ông hối hận rồi, ông muốn Tiểu Tranh quay về, muốn hai người sống

một cuộc sống yên bình bên nhau.

Hà Mộc An cảm thấy ba mẹ mình đúng là sung sức, còn về những

chuyện khác, anh không gặng hỏi nhiều, bọn họ có ly hôn không? Ai sẽ tổn
thương nhiều hơn? Trong nhà liệu có thêm một người nữa? Anh không
quan tâm.

Hà Mộc An gần ba mươi tuổi, bên mình có hai vệ sĩ đã theo sát anh

mấy năm nay, mặc một bộ vest đen, ung dung điềm đạm đi vào

Tiếng cười đón tiếp đầy hào sảng của Lục lão gia sớm đã vang lên:

“Hiển đệ, đã lâu không gặp, hiển đệ vẫn khí thế như vậy, không làm phiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.