Ngày thứ hai, ông Hạ là bị đánh thức bởi tiếng ồn trong phòng bếp,
ông khoác áo ra thấy con trai3đang làm điểm tâm: “Sớm vậy, sao không lại
ngủ một chút, khó khăn lắm mới được nghỉ ngơi hai ngày, con đi ngủ đi, để
ba...”Vừa nói ông vừa mặc lại quần áo định giúp một tay.
Hạ Vũ bảo ba đi nghỉ ngơi: “Không cần đầu, ba đi ngủ thêm đi.”
“Lớn tuổi rồi, ngủ không được.” Ông Hạ nhìn thấy phòng bếp đầy
món ăn mới nhất thời có chút ngạc nhiên, điểm tâm tùy tiện ăn vài món
không phải được rồi? Sao lại nhiều thức ăn thế này: “Con...” Tối hôm qua
đồ ăn thừa cơm thừa đã hâm rồi, cháo Bát Bảo mới sáng nay, cháo thịt nạc,
trứng ốp la, đậu hũ xào: “Sao mà... mà nấu nhiều thế này?” Lãng phí quá,
sao mà ăn cho hết.
“Ba mẹ lớn tuổi rồi, ăn nhiều vào.” Ông Hạ không đồng ý: “Ba nghe
con và chị con nói dự định năm nay sẽ giao tiền đặt cọc mua nhà, đến lúc
đó trang trí không cần tiền hà, con tiêu xài thế này, con mới đi làm được
bao lâu đâu, con còn định giúp chị con nữa.” “Ba... Con không nghĩ sẽ mua
nhà sớm như vậy đầu. Ba đi ngủ lát đi.” “Thơm quá! Thơm quá...” Thượng
Thượng mặc áo ngủ nhỏ xinh đẹp chạy đến, gương mặt tràn đầy vui vẻ:
“Oa, cháo đường...” “Mau đến ăn đi! Ăn rồi đi học.” Ông Hạ nhìn chén
cháo Bát Bảo tốn kém, đau lòng ghê gớm, nhìn những món ăn này, cái này
phải nấu trong thời gian bao lâu: “Nào, Thượng Thượng ăn tôm đi.” Hạ Vũ
thấy vậy, vội vàng gắp lại cho ba: “Của hôm qua rồi, không còn tươi nữa.
Trưa con sẽ nấu món mới cho con bé.” Ông Hạ nhìn con trai một cách kỳ
quái, làm sao lại không tươi, không phải vẫn ăn như vậy sao. Hạ Tiểu Ngư
từ phòng ra, mặt cũng chưa kịp rửa, thấy bản đầy đồ ăn, ngồi xuống múc
ngay nửa chén cháo Bát Bảo còn lại: “Đại Vũ, anh thật tốt, làm sao biết em
muốn uống...” Hạ Vũ lập tức thay đổi sắc mặt: “Em không thấy Thượng
Thượng vẫn chưa ăn xong à?” Lần đầu nấu nên ít, nó không có mắt sao,
không biết nhường cho ba. Hạ Tiểu Ngư không để ý đến cậu, cười híp mắt
cụng đầu với cháu gái: “Thượng Thượng, cho dì ăn một bát được không?”