ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1328

Thượng Thượng ngẩng lên: “Ai cũng ăn cả, bà ngoại, ông ngoại cũng ăn,
mọi người cùng ăn.”

Bà Hạ vui vẻ hôn cháu gái một cái: “Ngoan quá! Thượng Thượng ăn

đi. Bà ngoại không ăn.”

Hạ Tiểu Ngư đắc ý nhìn Hạ Vũ rồi ăn.

Hạ Vũ đứng dậy, nấu lại cho ba mẹ. “Hạ Vũ, con đừng nấu nữa. Nhiều

thức ăn thế này mà. Uống tín ước là được rồi.” Hạ Tiểu Ngư bĩu môi, mình
ăn phần mình, Hạ Vũ không ăn thì cho anh đói chết. Ông Hạ thấy Hạ Vũ
vào phòng bếp, sắc mặt trầm xuống, trực tiếp hỏi: “Công việc của anh con
không phải đã xảy ra chuyện gì rồi đó chứ?” Bằng không thì sao lần này lại
trở về, Tiểu Vũ từ khi đi làm đến nay chưa từng xin nghỉ lần nào.

Hạ Tiểu Ngư nghe vậy liền quên đưa cháo vào miệng: “Công việc của

anh...” Không phải chứ... Ông Hạ nhìn bàn đầy đồ ăn, cùng hai bát cháo tốn
rất nhiều thời gian kia, sắc mặt có chút lo lắng: “Con hỏi giúp ba đi! Nếu
thật sự là buồn bực thì bảo anh con đừng áp lực quá, không làm... Thôi vậy,
trông cậy vào con cũng không có tác dụng gì...” Một lát nữa, ông sẽ gọi
điện thoại cho con gái lớn hỏi thăm một chút.

Hạ Tiểu Ngư càng nghĩ càng chột dạ, nhớ tới lời trong đoạn ghi âm

kia, không khỏi để bát trên tay xuống, trong lòng có chút sợ hãi, việc làm
của anh Ba... Sẽ không bị mình ảnh hưởng tới chứ?

Nhưng... Hạ Vũ rõ ràng chẳng hề làm gì, mà cô cũng xác nhận họ

không phải loại người như vậy, có lẽ bọn họ không nên lại nhằm vào Hạ
Vũ mới đúng? Hạ Tiểu Ngư càng nghĩ càng sợ hãi, càng nghĩ càng cảm
giác khó chịu, nhỡ Hạ Vũ bởi vì chuyện cô mà bị đuổi... Hạ Tiểu Ngư quả
thực không dám nghĩ đến kết quả đó, cô đi đâu tìm một việc làm tốt như ở
Hoa Hàng, Hạ Vũ về sau còn không oán hận chết cô sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.