ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 1467

cắt ngắn rồi cũng..

cũng rất dễ thương, tôi..

điện thoại của tôi vẫn còn...” Hạ tiểu Ngư vẫn chưa nói xong đã không

thấy điện thoại đâu nữa.

Con gái của anh? Hà Mộc An không biết phải dùng từ ngữ gì để miêu

tả hết tâm trạng của anh lúc này, cô bé đang cười vô cùng chân thực kia là
con gái của anh?

Anh thật sự có con gái! Không phải bị lừa! Tiểu Ngư run rẩy nói:

“Mật mã mở khoá là 1...” “Tôi biết.”

Hạ Tiểu Ngư ngậm miệng, nhưng càng nghĩ càng thấy không đúng, cô

tại sao phải ngậm miệng, người phụ bạc lại không phải là cô, cô là đòi lại
công bằng cho chị mình, tại sao cô phải xem sắc mặt của anh!

Hạ Tiểu Ngư nghĩ một chút, lại tiếp tục thẳng lưng nhún vai, nghĩ là

phải nhìn anh bằng ánh mắt từ trên nhìn xuống, nhưng do cô thấp nên
không thành công, nhưng vẫn cố gắng tìm lại một chút khí thế, ấp úng mở
miệng: “Chị của tôi nuôi con bé nhiều năm như vậy rất cực khổ! Anh..

anh không thể không chịu trách nhiệm được! Anh..

anh không thể phụ bạc như vậy! Anh...”

Hà Mộc An tỉ mỉ xem từng tấm hình của con gái: Nghịch ngợm, ăn

vụng, mặc những bộ trang phục mùa đông khác nhau, lúc trời tuyết mặc áo
lông vũ chơi ở bên ngoài, cưỡi trên lưng cậu, ôm cậu cười vui vẻ, trốn phía
sau bà bụm miệng cười lén, khóc lóc tố cáo Hạ Diệu Diệu, Hạ Diệu Diệu
lạnh nhạt nhìn bé không biết làm gì, khóc...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.