ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 147

Câu nói này có bị ghi âm lại cũng không có vấn đề gì. “Anh đi thông

báo giúp tôi được không, tôi chỉ cần gặp em tôi một lần thôi, không ảnh
hưởng đến việc chơi" của nó có được không?” Hạ Diệu Diệu cố gắng nói
lấy lòng trưởng ca. Nhưng trưởng ca vẫn rất kiên quyết: “Đây không phải
là chuyện tôi có thể quyết định được, nếu không hay là cô gọi điện thoại
cho em cô đi?”

Nếu như gọi được điện thoại thì cô đã không ở đây phí lời với anh ta,

huống hồ Hạ Tiểu Ngư không có điện thoại.

Lần đầu tiên trong đời Hạ Tiểu Ngư thấy hối hận vì không mua cho

mỗi người trong nhà một chiếc điện thoại.

Càng nghĩ Hạ Diệu Diệu càng thấy sốt ruột, tầng hai, tầng hai là nơi

thế nào, không thể tùy tiện đi lên đó chắc chắn là không sạch sẽ như tầng
một, Hạ Diệu Diệu tươi cười nhắc nhở. “Em gái tôi còn chưa đủ mười tám
tuổi đấy?” Trưởng ca vẫn rất tự nhiên đáp lại: “Chỉ cần đủ mười bốn tuổi là
được rồi.” Vô vàn ý tứ sâu xa chưa cần nói ra cũng đã biết, chỗ họ không
thuế cô ta, chính bản thân cô ta tự đến đây chơi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.