ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 167

ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN

Anh Vũ Tắm Trăng

www.dtv-ebook.com

Chương 31: Đắt Lắm Đấy

Hạ Diệu Diệu cũng không mong chờ Hà An nói gì, cô tuyệt đối

chưa bao giờ thấy hối hận vì những chuyện mình đã làm: “May mà em còn
sống... anh không biết đám người trong đó hung dữ thể nào đâu, em còn
tưởng là em chết chắc rồi...” Hà An nghe vậy giơ tay ra, khựng trong không
trung giây lát rồi vỗ lên tóc cô an ủi, ánh mắt quyến luyến. “Cũng may..”
Cảm ơn cuộc sống không đến mức làm người sống quá mệt mỏi, Hạ Diệu
Diệu nhìn bóng đêm dạt dào sức sống, cảm thấy cứ bình yên như vậy thật
tốt. Giây lát Hạ Diệu Diệu bỗng ngồi bật dậy: “Mấy giờ rồi?!” Hà An
nhìn2đồng hồ: “Mười giờ bốn lăm phút.” “A...” Hạ Diệu Diệu vò đầu.
“Thôi xong rồi, hết xe buýt về thành phố rồi!” Thôi toi rồi! Thôi toi rồi!
Đều là tiền cả đấy! Hạ Diệu Diệu vội vàng chạy đến tấm biển bến xe buýt
gần nhất, cẩn thận nhìn kỹ lại giờ xuất phát chuyến xe cuối cùng. Cô nhìn
chằm chằm rất lâu, cuối cùng ủ rũ gục đầu xuống, mất hết tinh thần kéo Hà
An từ từ trở về. Hà An bỗng có dự cảm chẳng lành: “Giờ về thế nào?”

Hạ Diệu Diệu như chú chó mắc cạn, giọng nói uể oải: “Đi qua hai

trạm đường là bắt kịp xe 103, 11 giờ 30 phút nó mới ngừng8chạy, chúng ta
có thể bắt đi một đoạn, còn lại thì đi bộ về thôi.” Đi bộ tiết kiệm được nhiều
tiền.

Quả nhiên là vậy! Đi bộ cả nửa thành phố, trời sáng họ còn chưa về

đến nơi ấy chứ!? Hà An dừng bước, nghiêm túc quyết đoán vẫy một chiếc
xe taxi nhét cô vào trong.

Hạ Diệu Diệu vẻ mặt khổ sở bám lên cửa sổ xe, đáng thương nhìn tiền

đang bay vèo vèo ra ngoài cửa sổ: Tiền đang bay phần phật đi! Cô không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.