ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 217

ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN

Anh Vũ Tắm Trăng

www.dtv-ebook.com

Chương 42: Của Anh À?

Đợi đến khi lách được vào đến trong, Hạ Diệu Diệu mới nhìn thấy

trước cổng trường hoành tráng, là một hình trái tim rất lớn được xếp lại
bằng rất nhiều ngọn nến lung linh, ở giữa là một bó hoa hồng to và vài chú
gấu bông tinh nghịch đáng yêu. Dưới cổng trường Đại học Thu Môn uy
nghi, ánh nến huyền ảo rọi qua màn voan mỏng của chiếc váy cưới trên
người cô gấu bông, tạo nên một cảm giác rất lãng mạn và thi vị.

“...Cho dù tương lai có thay đổi ra sao, cho dù sau này không ở cùng

một thành phố, cũng không thuận lợi được như chúng ta vẫn nghĩ, nhưng
tình cảm của anh dành cho em vẫn mãi không đổi thay, xin em hãy nhận lời
cầu hôn của anh.”2Chàng trai nâng chiếc hộp vuông xinh xắn trong tay
mình lên, quỳ một gối xuống. Đó là một học trưởng năm cuối sắp tốt
nghiệp, đang cầu hôn bạn gái sau hai năm yêu nhau. Vào thời điểm như thế
này, khi sắp bước chân ra xã hội, trong sáu tháng đầu tiên tình cảm nếm trải
sự chênh vênh và mất phương hướng hơn bao giờ hết. Trước khi bắt đầu
một chặng đường mới, một chàng trai tình nguyện tặng bạn gái mình một
sự cam kết khiến cô ấy yên tâm, thái độ đó là biểu hiện cho tình cảm thuần
khiết nhất cũng như là lời hứa sẽ không buông tay của một bên với nửa còn
lại của mình. Có lẽ sự dũng cảm, nỗi xúc động ấy đã lan truyền tới tất cả
mọi8người xung quanh, nên chẳng ai hô hào, thậm chí không ai cất tiếng
nói.

Hạ Diệu Diệu nắm lấy tay Hà An, lặng lẽ quan sát. Có lẽ cô không

thích sự bày tỏ cảm xúc một cách quá “chơi trội” thế này, cũng không đồng
tình với việc tỏ tình đột ngột và công khai trước công chúng, trong khi
chẳng nói trước với một nửa của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.