ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 319

mới là không có tương lai.” “Vâng, vâng, chuyên ngành "đểu" đó cũng

là mẹ chọn cho con mà, mẹ ăn đi.” Nói xong thì gắp cho bà ít đậu đũa: “Mẹ
ăn nhiều vào, ăn nhiều vào.”

Tinh tinh... tinh tinh...

Hạ Diệu Diệu vội vàng đặt đũa xuống cầm điện thoại, thấy báo có

cuộc gọi đến, cô liền đứng dậy, đóng cửa lại nói với vẻ mất kiên nhẫn: “Gì
thế? Em đang ăn cơm, vừa mới tắt máy mà...” “Biết rồi, biết rồi, không nói
chuyện với Du Văn Bác, chỉ có chút chuyện nhỏ thôi...”

“Được rồi, em lừa anh đấy, sao lại không nói chứ... xem đi, nói thật thì

anh lại không vui, anh phải rộng lượng chút chứ. Bây giờ à? Bây giờ em
đang ăn cơm... Anh đến em cũng cho anh ăn... hehe, biết rồi, yêu anh, vâng,
vâng, em không tốt, em sai, em không được làm cho anh ghen, ông lớn à,
em tội đáng muốn chết! Được... được... được...”

“Diệu Diệu! Diệu Diệu! Con đang làm gì thế! Mau qua đây ăn cơm đi

con!”

“Diệu Diệu! Ai đấy? Bảo người ta lát gọi lại sau.”

“Ô! Không sao thật không? Em không chán ghét, anh ghen em còn vui

ấy chứ, chứng tỏ là anh yêu em, vừa rồi là ba mẹ em gọi... ừm... được,
được... anh nói gì cũng được... chắc chắn rồi, em tắt máy thật nhé, mọi
người đang ở bên ngoài ăn cơm kìa, ngoan nhé... moazzz.” Ông Hạ nhìn
con gái đi ra ngoài, nhạy cảm hỏi: “Ai vậy con?”

“Bạn học con.”

Bà Hạ nói châm chọc: “Bạn học cũng có dăm bảy loại, nam hay nữ?

Tìm con có việc gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.