ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 320

Hạ Diệu Diệu ngang ngược đáp lại, “Nam ạ, mẹ có muốn...” Nghĩ đến

dáng vẻ của mẹ, cô lại đổi giọng: “Chuyện của hội sinh viên.”

“Chuyện của hội sinh viên mà phải vào trong phòng nói à!” “Me!”

Chị gái chưa lên tiếng Hạ Vũ đã mất kiên nhẫn nói: “Không vào trong

phòng nói chẳng lẽ ở đây nói cho mẹ nghe à? Chuyện có gì to tát đâu,
chẳng lẽ chị không được có chút quyền riêng tư à. Ăn cơm thôi!” Hạ Diệu
Diệu thấy vậy dựng ngón cái lên với cậu trai cả nhà mình: Giỏi lắm! Bạo
gan đấy!

Bà Hạ liền đặt đũa xuống, như thể ấm ức gì ghê gớm lắm, hai tay vỗ

đùi, khóc ầm ĩ lên: “Đây là con gái con trai ngoan tôi nuôi lớn đây! Đứa
nào cũng đối xử với tôi như vậy! Con trai coi thường tôi! Con gái cũng
không coi tôi ra gì?”

“Tối đã gây ra nghiệp chướng gì thế này! Chỉ nói một câu thôi mà!

Tôi chỉ quan tâm không biết con tôi có kết giao bạn bè lung tung không mà
cũng không được nói hay sao?”

“Huhu, số tôi sao mà khổ thế này, con cái không đứa nào hiếu thuận

cả, thà chết đi còn hơn! Kẻ vô tích sự như tôi, có ai coi tôi ra gì đâu, cứ để
tôi chết đi, để tôi chết đi!”

Hạ Vũ thấy vậy, bình tĩnh đứng lên, ôm bà mẹ đang khóc lóc của mình

về phòng. Ông Hạ bình thản gắp thêm thức ăn vào bát, đặt vào trong mâm,
rồi chống nạng đi từng bước về phòng: “Ba vào phòng ăn cơm với mẹ, các
con ăn cơm đi.” Hạ Tiểu Ngư gắp từng hạt cơm cho vào miệng, đợi anh trai
ra còn không quên tinh nghịch trêu chọc: Công lao không nhỏ đâu. Hạ Vũ
gõ đũa lên đầu em gái: Ăn cơm để. Hạ Diệu Diệu nghiêm túc ăn cơm, trong
lúc Hạ Vũ vào phòng rồi đi ra cũng không hề dùng đũa: “Kỳ sau khoa các
cậu có hoạt động giao lưu với một trường học ở nước ngoài đúng không?”

“Có thiểu người không? Dùng người khoa khác sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.