ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 381

chậu? Anh ngốc quá, thế này rất lãng phí nước.” Đun nước nóng không cần
tiền sao!

Hà An xắn tay áo trừng có một hồi lâu, cuối cùng phủ thêm cho cô

một cái chăn lông, quay người xả nước vào chậu, xả đủ nước, kéo qua một
bên rồi ngồi xuống ghế, thẩm ướt khăn lông sau đó choàng lên vai cô, sau
đó kéo cánh tay của cô, từng chút từng chút giúp cô gái đang giả chết ở trên
bồn cầu tắm rửa.

Nhìn động tác thuần thục của Hà An, có thể thấy đây không phải là lần

đầu tiên anh làm như vậy. Đây cũng không phải lần đầu tiên Hạ Diệu Diệu
hưởng thụ như vậy. Cô lười biếng tựa giữa chăn lông và bức tường sứ, cơ
thể thể nghiêng nghiêng giả chết. Không phải có muốn như vậy, thật sự là
cô rất mệt mỏi, mệt đến mức không muốn động đậy. Hà An còn rất nhiều
tật xấu.

Hạ Diệu Diệu nâng cổ lên, để Hà An thuận tiện xoa, âm thanh mềm

nhũn: “Nhà bên cạnh hình như không về ở?” Cô rất ít khi gặp chị Phùng,
một lần tình cờ gặp cũng chưa kịp chào hỏi chị ấy đã nói bận rồi chạy đi,
giống như cô là thú dữ rắn độc vậy. Hà An đứng lên, để đầu cô tựa vào
ngực mình, chà lưng cho cô.

Hạ Diệu Diệu như không có xương cốt dựa vào ngực anh, cô bắt đầu

phàn nàn: “Anh nhìn anh một chút, không có chuyện sẽ không gây chuyện,
đầu mùa đông tắm cái gì mà tắm chứ, anh không sợ làm em bị ốm sao.”
Quần áo của Hà An giặt như thế nào? Cô dường như quên không quan tâm
đến vấn đề này, lúc tắm rửa tại sao anh không nhân tiện giúp cô giặt luôn,
không được, còn phải tiếp tục dạy bảo.

Hà An lấy khăn mặt đã thấm ướt nước nóng trên lưng cô xuống rồi

nhanh chóng phủ lên cho cô, khuôn mặt lạnh, ngữ khí còn lạnh hơn nói:
“Em làm việc trong nhà bếp đến bây giờ mà còn không tắm rửa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.