ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 380

Hạ Diệu Diệu kéo áo che kín người, ngồi ở phía sau, ôm chặt lấy tấm

lưng ấm áp của Hà An sưởi ấm: “Phải mặc đồ mùa đông rồi, thời tiết quái
quỷ này nói lạnh liền lạnh ngay.” “Tiểu khu dán giấy báo thời hạn nộp phí
sưởi ấm mỗi tháng chưa? Đến lúc đó để em đi.” “Mùa đông khổ rồi, còn
không tốt bằng mùa hè.” Ai đó mùa hè thì nhớ nhung cái lạnh của mùa
đông.

Mười hai rưỡi đêm Hạ Diệu Diệu giẫm lên ánh sáng hành lang, lộc

cộc chạy về phòng, đầu tựa vào giường, đắp chăn co lại ở bên trong không
muốn ra, mở máy sưởi ấm. Thật thoải mái, cuối cùng cô có thể yên tĩnh
nghỉ ngơi.

Hà An nhìn cô một cái, cởi áo khoác treo lên, thuận tiện ngồi ở mép

giường cởi giày giúp cô. Lúc mới bắt đầu anh không quen làm những
chuyện như thế này, cũng không biết từ lúc nào hành động này đã trở thành
một thói quen: “Em dậy tắm rửa đi đã, tắm xong rồi ngủ tiếp.” Giọng nói
trầm trầm của Hạ Diệu Diệu từ trong chăn truyền ra: “Không muốn, hôm
qua em vừa tắm rồi.” Lạnh như vậy ai muốn ngày nào cũng phải tắm rửa
chứ, Hạ Diệu Diệu không coi trọng như vậy, cũng không có thói quen đó.

Hà An kéo cô dậy. Hạ Diệu Diệu nắm chặt chăn hơn: “Không muốn,

không muốn, em mệt, cả người không muốn cử động, em không muốn tắm,
em buồn ngủ, đi ngủ đây!”

Hà An buông lỏng tay. Hạ Diệu Diệu cảm giác được, thở phào một

hơi, cuối cùng tránh được một kiếp, thật thoải mái, có thể nằm nghỉ không
cần phải hoạt động nữa. Đột nhiên Hạ Diệu Diệu cảm thấy người mình bay
lên, rời khỏi chăn đệm ấm áp. Cô lập tức gào khóc thảm thiết, cô không
muốn tắm rửa không muốn tắm rửa. Hạ Diệu Diệu đột nhiên nắm lấy cửa
phòng vệ sinh không muốn đi vào. Hà An không cần tốn nhiều sức ném cô
lên bồn cầu, khuôn mặt lạnh lùng, thuần thục cởi quần áo của cô, mở vòi
nước ấm xối lên trên cổ cô. “A! A... lạnh... nóng... nóng... chậu, xả nước ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.