ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 41

bỏng trên khóe môi, rốt cuộc anh đã dùng bao nhiêu sức lực chứ, đáng
ghét: “Muốn vậy rồi cậu còn xem gì thế, sắp tắt đèn rồi đấy.” Cô thay đồ
ngủ, chợt nhớ ra quần áo cũng mua bằng tiền của Hà An, khóe môi Hạ
Diệu Diệu không kiếm được mỉm cười.

Giọng nói của Trương Tấn Xảo dịu dàng vang lên, dưới ánh đèn điện

ngả vàng vô cùng ấm áp: “Từ điển Hán ngữ, tháng sau tớ muốn thi thử xem
có thể xin vào tổ nghiên cứu của giáo sư không.”

“Giáo sư Triệu à?”

“Ừm.”

Hạ Diệu Diệu thay quần áo: “Thầy ấy và Sở Thông tin có quan hệ rất

tốt. Bây giờ rất nhiều quan chức cấp cao đều là học trò của thầy ấy. Nếu
cậu có thể được thầy ấy xem trọng sẽ rất có lợi cho việc đi làm sau này.”
Trương Tấn Xảo mỉm cười: “Tớ cũng nghĩ thế.” Khổng Đồng Đồng không
kìm được thò đầu ra khỏi giường, hai mắt vẫn còn hơi đỏ nhưng đã không
còn sưng nữa: “Diệu Diệu, sao cậu không thi thử xem, nói không chừng tốt
nghiệp xong liền có thể trực tiếp vào Sở Thông tin thì

sao?”

Hạ Diệu Diệu đặt quần áo sang một bên, dịu dàng nhìn cô ta: “Bảo bối

à, giáo sư Triệu không trả tiền!” việc khẩn cấp trước mắt của cô chính là
kiếm tiền, trong nhà đến mấy miệng ăn, đây chính là lúc khó khăn nhất.
Trương Tấn Xảo lên tiếng: “Diệu Diệu, đèn pin của tớ hết pin rồi, tớ mượn
của cậu dùng tạm nhé, sáng mai sẽ mời cậu ăn bánh bao” Khu ký túc xá cũ
của họ chỉ duy nhất điểm này là không tốt, đúng 10 giờ phải tắt đèn. Hạ
Diệu Diệu đưa đèn pin cho cô ta, điều kiện của mọi người đều giống nhau,
những người khác đều có thể thông cảm sự cố gắng của nhau. Hơn nữa
trước giờ đều chưa từng “Xâm phạm” “Tài sản” riêng của nhau, nếu mượn
dùng sẽ trao đổi đồng giá, họ không cho rằng làm thế sẽ tổn thương tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.