ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 440

đó, vì đẹp trai, Trần Khởi Tiêu rất phản cảm với những cô gái tiếp cận mình
bằng mọi cách, đặc biệt ghét những cô gái ỷ lớn tuổi hơn cố ý trêu chọc
mình. Mà những điều đó đều không có ở Hạ Diệu Diệu, cô nghiêm túc, có
khí chất, không vì mình nhiều tuổi hơn mà lên mặt. Ngày đầu tiên cậu thấy
cô trên sân khấu đã cảm thấy cô rất đặc biệt, cũng rất khác biệt.

Khi ấy Trần Khởi Tiêu cũng không biết tại sao lại chăm chú nghe từ

đầu tới cuối bài phát biểu chào đón tân sinh viên, cảm thấy những điều kỳ
vọng đó là đang nói với bản thân mình, cậu ta nhất định không thể để cô
thất vọng, nếu không sẽ phụ lại sự kỳ vọng đó của cô.

Vì thể sau khi biết cô có bạn trai, cậu ta đã thất vọng một thời gian dài.

Nhưng sau khi tới gần cô, niềm yêu thích này của cậu ta không hề có dấu
hiệu nhạt đi, khiến Trần Khởi Tiêu trước nay chưa từng làm người thứ ba
cảm thấy hoang mang.

Mười một giờ đêm, sàn nhà được sưởi ấm, Hạ Diệu Diệu buông tóc,

mặc bộ đồ ngủ dài tay hình cún con nằm trên giường, giơ quyển sách tiếng
Anh lên cao đọc ra rả. Hà An dựa lưng vào thành giường dùng laptop, đọc
tài liệu mà thư ký gửi tới: “Trưa nay em đi đâu đấy?”

“Đi ăn.” Hạ Diệu Diệu đọc lại một đoạn.

“Với ai?”

“Người trong hội.” Hạ Diệu Diệu vẫn tiếp tục đọc. Hà An ấn phím

Enter, từ chối đề nghị của Trâu tổng: “Vì thể giờ anh giống như rau dưa
đang sấy khô, không bằng rau chân vịt tươi đang vào mùa, nên anh hãy một
mình lạnh lẽo trong gió đi? Đây là nguyên văn lời của Khổng Đồng Đồng,
anh không hề thêm một chữ nào.”

Hạ Diệu Diệu đọc sách, giơ chân lên, dùng tay gãi gãi rồi lại tiếp tục

đọc sách. Hà An mặt lạnh tanh, viết mail từ chối một cách quyết đoán!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.