ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 449

thật sự là cậu ta có ý. Ai dà, thì ra không phải chỉ có em gái nhỏ theo đuổi
các anh giai là không chấp nhận nổi, thời đại này sự ái mộ của các em giai
nhỏ cũng thể chấp nhận.

Nhưng nghĩ tới chuyện được một em trai non nớt như vậy thích mình,

lại còn tặng quà, ai kia cũng nổi tính hư vinh mà cảm thấy thích thú. Về
khoe với Hà An một chút để anh ấy có ý thức về sự nguy hiểm. Tiền Quân
quay lại thì thấy Hà An, mặt trắng bệch: “Tôi... tôi...” Tôi chẳng làm gì hết.
Hà An gạt Tiền Quân sang một bên, mặt lạnh lùng, trầm ổn bước về phía
nam sinh đang đứng tại chỗ kia. Tiền Quân thấy thể vội đi theo: Ai bảo cậu
ta tự tìm chỗ chết! Dựa vào cái mặt mình mà đòi quyến rũ lớp trưởng Hạ!
Đúng là không biết tốt xấu! Hà An dừng lại, ngữ khí vẫn lạnh nhạt như
thường ngày, không nổi giận cũng không dao động: “Trần Khởi Tiêu.” Tiền
Quần ngạc nhiên vì boss Hà lại biết tên của một nhân vật nhỏ bé như vậy,
nghĩ tới một khả năng nào đó, liền cảm thấy khả năng nhẫn nhịn của boss
thật đáng sợ.

Trần Khởi Tiểu quay lại, thấy người đó thì ánh mắt thoáng chút ngạc

nhiên, khoé miệng nhướng lên cười, không hề có sự sợ hãi: “Chào anh.”

Tiền Quân muốn phát điện, thằng nhóc này lại biết Hà An, cũng có

nghĩa là đã biết hoa có chủ mà vẫn ra tay!

Hà An nghiêm nghị nhìn cậu ta, đưa tay ra hiệu, ý bảo cậu ta đưa hộp

qua. Trần Khởi Tiêu không khỏi cảm thấy buồn cười, tại sao phải đưa anh,
Hạ Diệu Diệu còn chưa kết hôn, tại sao cậu không được tặng quà, huống hồ
tặng gì là chuyện riêng của cậu, không cần phải cho người khác biết.

Hà An thấy vậy cũng không nói, chỉ đứng nhìn cậu ta, giống như đang

nhìn một đồ vật, không có sự thăm dò thừa thãi, cũng không coi cậu ta ra
gì, thậm chí cũng không bận tâm vừa rồi cậu ta vừa nói chuyện gì với bạn
gái mình, anh chỉ tiến lại, đưa tay ra lấy lại thứ thuộc về mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.