ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 463

sao chứ, chỉ oán thán anh vài câu, cho dù cô nói sai, nhưng cô là phụ nữ,
nói mấy câu thì sao nào!

Nhưng anh lại bỏ cô lại một mình! Anh bỏ lại có một mình mà đi! Cho

dù cô không cho anh vào thì anh không thể ngủ ngoài phòng khách sao?
Phòng khách cũng có máy sưởi mà! Sao anh có thể vì chút chuyện nhỏ mà
bỏ đi? Cãi nhau sao có thể bỏ đi như vậy!

Hạ Diệu Diệu nằm trong chăn khóc rấm rức, vì không có ai, tiếng

khóc càng ngày càng to, tiếng vọng khắp phòng cũng thật thê lương. Hạ
Diệu Diệu khóc đến nửa tiếng, đến khi sự ấm ức bị lý trí thuyết phục, cô
ngồi dậy lau nước mắt, tưởng có mình anh biết bỏ đi à!

Hạ Diệu Diệu lấy vali chuẩn bị cho đồ vào trở về ký túc! Ai quay lại

thì không phải người! Hạ Diệu Diệu lấy túi du lịch ra, cho quần áo vào, cho
được mấy bộ thì động tác càng ngày càng chậm, cuối cùng bình tĩnh lấy ra,
hít hít mũi mấy cái, ánh mắt trong veo, cô đã đóng tiền máy sưởi rồi, sao có
thể không ở nữa chứ! Hạ Diệu Diệu đẩy túi du lịch vào, ngồi trên sàn nhà
ấm áp, hai tay ôm lấy đầu gối, một mình ngẩn người. Muộn thế này Hà An
có thể đi đâu? Đi khách sạn sao? Trên đường có lạnh không? Thật ra hôm
nay là cô không tốt, công việc không như ý là nổi giận với anh, còn vô
duyên vô cớ gây chuyện, đâu phải anh lần đầu không ra gì như vậy, không
phải cô đã bình tĩnh thương lượng với anh bảo anh sửa đổi, phương pháp
ôn hoà luôn tốt hơn là cãi vã.

Hạ Diệu Diệu có người lại, nghĩ tới việc anh ra ở khách sạn thì vừa

muốn châm chọc anh đừng có về! Có giỏi thì chết ngoài đó đi! Nhưng cũng
lại thấy xót tiền! Cảm giác mâu thuẫn này khiến Hạ Diệu Diệu không kìm
được muốn chửi bới, đá cái vali bay đi ba hàng gạch xong lại ôm gối ngẩn
người.

Hà An không phải Hạ Diệu Diệu, tuy ban đầu anh đã ở bên ngoài

những ký túc vẫn giữ nguyên như ban đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.