ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 514

Một mớ cảm xúc hỗn độn lại ùa đến, anh nhất thời quên mất sự bất

thường của mình.

Ánh mắt Hà An nhìn hồi lâu vào biểu cảm mặt cười cuối tin nhắn, anh

trầm ngâm một lúc, rồi tắt màn hình, đứng trước cửa sổ, nhìn những bông
hoa tuyết đang bay nhảy ngoài cửa sổ.

“Chị ơi... ở đây...”

“Diệu Diệu! Ở đây, ở đây!” Du Văn Bác vẫy mũ, kiễng chân nhảy lên,

cậu đã đợi ở bến xe rất lâu rồi, nhìn thấy Hạ Diệu Diệu bước xuống, cậu lập
tức đi lại gần đỡ lấy hành lý: “Sao lại muộn nửa tiếng đồng hồ6thể, tớ và
Hạ Vũ đã đợi rất lâu rồi.”

“Tắc đường.” Du Văn Bác để hành lý lên xe của Hạ Vũ: “Đi thôi, dự

báo thời tiết nói hôm nay có tuyết, mau về nhà, lạnh không, cậu quàng khăn
vào này.” “Không cần đâu, cậu thấy tớ đã cuốn ba lớp rồi này.” Hạ Diệu
Diệu có chút ngượng ngùng, lúc khai giảng, vì Hà An giận dỗi, nên cô
không cùng bạn mình đi đến trường, bình thường gặp nhau cũng cố gắng
nói ít, tránh để ai đó ghen | tuông vô cớ.

Hạ Diệu Diệu và Du Văn Bác đã nhiều năm làm bạn, thực ra cô cảm

thấy rất có lỗi với cậu, không ngờ người ta không những không để bụng mà
còn đến đón mình.

Hạ3Diệu Diệu dù không còn chút lương tâm nào, thì cũng phải nói

một câu: “Cảm ơn, làm phiền cậu rồi.” “Cái gì mà làm phiền chứ, năm nào
chẳng thể này, sao lúc trước không thấy cậu khách sáo như bây giờ.” Du
Văn Bác vẫn tùy tiện như trước đây, đặt hành lý lên xe, cứ như học kì này
giữa hai người chẳng có chút xa cách gì: “Mau lên, đứng ngây ra đó làm
gì.”

Hạ Vũ đẩy xe đằng trước. Du Văn Bác đẩy đằng sau. Hạ Diệu Diệu

nhìn cậu bạn, Du Văn Bác vẫn là Du Văn Bác, cô chẳng nhìn ra cậu ta có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.