ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 689

anh thủ đi xem, anh dám đi em... em...” Ôn Mạt Ly khóc lóc thương tâm,
mắt nhìn về phía hồ Minh Tâm nhưng lại sợ lạnh, do dự một lúc lại uy hiếp
lần nữa: “Em sẽ hét lên em thích anh trên sân khấu trong buổi biểu diễn tối
nay.”

“Ôn Mạt Ly, em đừng quá đáng, em đã gây rất nhiều phiền toái cho

anh rồi.” Ôn Mạt Ly nghe xong khóc càng to hơn, cực kì trẻ con. Nhưng
cho dù cô ta có khóc, cô ta vẫn xinh đẹp đến mức khiến người khác không
dám nhìn thẳng. Cô ta vẫn không quan tâm phải trái: “Em biết, nhưng em
không nhịn được, chỉ là do em không nhịn được mà thôi. Em thích anh, rất
thích anh, anh nghĩ cách nào khiến em không thích anh nhiều như vậy nữa
đi, anh thông minh như vậy nhất định sẽ có cách.” Ôn Mạt Ly ngồi sụp
xuống khóc tu tu, mái tóc dài rơi trên bãi cỏ xanh, cực kì xinh đẹp.

Ôn Mạt Ly là nữ thần trong mắt người khác, nhưng vẫn luôn không tự

ý thức được điều này. Cô ta ngu ngốc, trừ nhảy múa ra thì không biết cái gì
khác. Cô ta hiểu rõ hơn ai hết, sinh viên giỏi như Văn Bác ghét cô là phải,
ai bảo nhiều lúc cô ta không hiểu được anh ta đang nói gì chứ.

Nhưng cô ta thực sự rất thích Du Văn Bác, cực kì thích, phải làm sao

đây?

Hạ Diệu Diệu che miệng, khó mà tin được ôn học muội và Du Văn

Bác... Bọn cô đều cho rằng vị thiên kim tiểu thư ngốc nghếch đáng yêu này
sẽ cùng với Phương Thậm có một tình yêu tuyệt mỹ của giới con nhà giàu.
Hạ Diệu Diệu không dám tin vào tai mình, lặng lẽ lùi lại vài bước. Cô cảm
thấy ở đây không được hay cho lắm, liền nhanh chóng tìm một con đường
nhỏ rời đi.

Ôn Mạt Ly khóc: “Có phải anh thích thanh mai trúc mã của anh...“.

“Đừng ăn nói linh tinh, như vậy sẽ gây ra ảnh hưởng không tốt cho người
khác.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.