ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 757

Anh không phải là sinh viên nữa, không còn là người được cơm đút

tận mồm, giơ tay có người mặc áo cho nữa, anh phải trở thành một người tự
làm ra của cải vật chất! Hạ Diệu Diệu cảm thấy Hà An không hề muốn trở
thành người làm ra của cải vật chất, anh giữ nguyên hiện trạng! Hơn nữa
cực kỳ thích thú! Mà còn cảm thấy đương nhiên!

Thực sự, thực sự, khiến Hạ Diệu Diệu khó mà lí giải được! Cô luôn

cảm thấy mắt nhìn người của mình không kém đến mức mà không biết nhìn
đàn ông, cô đối với bản thân có sự tự tin nhất định, loại tự tin này bao gồm
cả mắt nhìn người của mình. Kết quả là, cô lại tìm một người bạn trai như
vậy!

Cô luôn cảm thấy tính của Hà An có hơi lãnh đạm chút, nhưng không

lười biếng, không làm chuyện xấu, cũng rất có chính kiến của mình. Bây
giờ xem ra, anh đúng là rất có chính kiến của mình, mà sau khi quyết định,
người khác có nói gì cũng chỉ như không khí, nói gì cũng vô dụng!

Thực sự là quá có cá tính!

Hạ Diệu Diệu mua vé xe vào ngày thi môn cuối cùng, không đợi kết

thúc buổi thi đã nộp bài, về thu dọn đồ đạc, sau đó rời đi.

Để tránh gặp anh lại tức giận! Cãi nhau một trận sẽ ảnh hưởng đến

tâm trạng khi về nhà của cô! Cho anh tự sinh tự diệt đi!

Lúc Hà An vội vàng quay về, cô đã đi rồi, nhưng tin nhắn đến rất

nhanh: “Mai có tuyết nên em đi trước, tạm biệt.”

Quá hời hợt, họ luôn ở bên nhau, cô mua vé xe lúc nào, không nhẽ

không có thời gian nói với anh một tiếng! Đồ đạc trong nhà thu dọn lúc
nào, ngày mai có tuyết là ai nói, nắng to như thế, tuyết đâu ra được! Hà An
đứng ở trong nhà, chiếc ba lô màu đen trên vai đã vứt xuống dưới đất! Anh
giận đến mức tái mặt đi. Lần này cô ấy tính bao lâu mới thỏa hiệp?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.