ĐÁM CƯỚI HÀO MÔN - Trang 90

Hạ Diệu Diệu biết tai nghe của anh không mở nhạc, nên hơi cúi đầu

xuống, hỏi lại lần nữa: “Cậu có đồng ý không?” “...” Hà An vẫn như cũ.

“Vậy thì... cứ quyết định vậy đi được chứ?” “...” Hà An không trả lời.

Anh nói gì đi chứ! Lại lên cơn rồi đúng không? Khóe miệng Hạ Diệu

Diệu vẫn mỉm cười: “Bạn Hà... Bạn Hà...” Hạ Diệu Diệu ném bút lên trên
cuốn vở, chắc chắn là lại giở chứng bệnh cũ ra rồi.

Nam sinh ngồi cạnh Hà An không nhìn tiếp được nữa. Chẳng qua chỉ

là chia tay thôi mà, có gì to tát đâu, phải thể hiện phong độ khí khái của đàn
ông, làm khó con gái thì có bản lĩnh gì đâu chứ, chỉ mất mặt thôi. Nghĩ vậy,
lập tức đại nghĩa diệt thân muốn “giúp” Hà An tháo tai nghe xuống để cậu
ta nói chuyện.

Hà An lạnh lùng nhìn quét sang đâm thẳng vào tim cậu ta! Cậu nam

sinh đó phẫn nộ thu tay về. Sau đó thầm mắng chửi hết một lượt nhà họ Hà!
Hạ Diệu Diệu nhìn Hà An: “2” Có đồng ý không?

Hà An cao ngạo nhìn Hạ Diệu Diệu. Trong mắt Hạ Diệu Diệu không

có bất kỳ một cảm xúc dư thừa nào, không cần nhìn gương mặt lúc nào
cũng có thể tỏ vẻ ban ơn cho người khác đó là một chuyện hạnh phúc biết
bao nhiêu.

Hạ Diệu Diệu giống như hỏi nhân vật A B C D ở trước mặt, hoàn toàn

không hề bị ảnh hưởng gì, giải thi đấu bóng rổ giữa các lớp chọn Hà An,
không phải vì anh ấy đánh bóng giỏi, mà là vì anh ấy có chiều cao đạt tiêu
chuẩn, chủ yếu ra sân đấu cho đẹp đội hình uy hiếp đối thủ, nếu anh không
đồng ý thì cũng không phải là chuyện gì to tát, thay người khác là được
thôi, “Cậu có đồng ý không?” Thái độ dịu dàng thân thiện tuyệt đối là kiểu
bạn gái cũ điển hình của Đại học Thu Môn.

Hà An thấy khẩu khi đó của cô liền mất kiên nhẫn: “Em nói xem!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.