ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 140

Trống gõ ba tiếng. Ngực Tự đau ba lần. Môn văn, môn dạy của Tự, bị

gọi ra giữa đấu trường. Anh là chú học trò chín tuổi vừa rời tay mẹ. Trước
anh, mênh mông khoảng rộng. Cái đấu trường La Mã cổ đại nuốt chửng
anh. Và con bò tót có hai sừng quặp đang gằm gằm tiến lại.

Tuy nhiên, xúc động đã mất đi sự thuần nhất. Buổi sáng thiêng liêng tan

thành hương khói ngay khi trống trường gọi học sinh tập hợp dự lễ khai
mạc, bộc lộ toàn vẹn tất cả các khía cạnh thô lỗ nhất của cuộc chen đua.

Người ùn ùn dồn đống ở cổng trường. Bụi lầm mù mù. Một tiểu đội

công an, tay dùi cui, vai đeo máy bộ đàm đứng như cọc tiêu quanh trường.
Mặc, cái cổng gỗ vẫn bị hích đẩy, xô lấn. Rồi rắc một tiếng, gẫy thanh
ngang, bung bản lề, lăn chổng kềnh trên đất cả một đám hơn chục đàn ông,
đàn bà. Còi công an rúc khẩn cấp toét toét cùng với tiếng thét gào, ngăn
cản, dọa nạt. Mặc, cứ như cướp cháo thí, đám vừa ngã nhổm ngay dậy, nhào
vào sân trường, hung tợn còn hơn cả kẻ cướp. Bắt được họ, đưa ngay ra
khỏi cổng thì trên ngọn vòng tường vi vây bọc quanh trường đã lại lố nhố
hàng trăm bóng trẻ con, người lớn.

- Xuống! Xuống ngay, không chết bây giờ!

- Uyên ơi! Đề thi về Con người mới đây!

- Giúp Tùng mới, Ngoạn nhé!

- Xuống! Xuống di!

- Đáp án ở chỗ ấy, nhớ chưa Lộc?

- Chủ nghĩa anh hùng cách mạng trong văn xuôi đấy Lực ơi!

Ông Thống quay cuồng giữa huyên náo, hỗn loạn, cùng hai người công

an dựng lại được hai cánh cổng trường, dùng thừng buộc chặt, rồi đứng ở
đó canh giữ. Thật là khổ hình! Còn đâu là kỷ cương nền nếp luân thường!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.