ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 158

- Blăngtông, tạp vụ, văn thư, thường trực, thủ trống... Việc gì ở trường

học tôi cũng làm được.

Cẩm gật:

- Được rồi! Nhưng tôi phải nói ngay với bác điều này. Hiện giờ thì chưa.

Nhưng trước sau thì tôi cũng lên làm lãnh đạo trường này. Vậy, bác phải
hứa với tôi ba điều: Một, không đòi nhà ở. Hai, không đòi tăng lương. Ba,
không đòi vào đảng. Đó là ba diều mà ai ở cương vị lãnh đạo cũng luôn bị
quần chúng đòi hỏi và không thể thỏa mãn được.

Ông Thống ứa nướ

- Tôi đâu có yêu cầu cao thế ạ!

Dốc bầu tâm sự với Tự xong, ông Thống kết luận:

- Thầy Tự ạ, cuộc đời nó có là mẹ hiền như người ta nói đâu. Nếu nó có

là một người mẹ thì là một người mẹ bất học bất tri lý, một người mẹ ghẻ,
thầy Tự ạ.

Tự lại gai gai cả người. Y như cái lúc anh nhìn thấy dòng chữ “Đời là

vại dưa muối hỏng” viết ngay ngắn, đầy ý thức, như một tuyên ngôn, ở trên
tấm bảng đen buổi dạy học hôm rồi. Anh nhìn ông Thống, vừa đồng cảm,
vừa phân ly với ông và tự hỏi: “Sao thế nhỉ? Mình và ông, cũng là hai cái
sản phẩm của những cuộc chấn thương kia mà”.

Tuy vậy, từ hôm ấy, nhìn hoa phượng, có lúc Tự thấy ghê ghê.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.