ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 174

thằng học trò lớp 8 không giải nổi bài toán quy tắc tam suất lên lớp 9 và
năm sau cũng vậy, lên lớp 10. “Ôi, việc thằng Tuẫn lên lớp nhỏ như hạt kê
ấy mà. Đừng tham bát, bỏ mâm. Tự à”. Ông Trưởng ty nói vậy. Thì ra, con
người tiếp nhận một lý thuyết nào đó suy cho cùng là tiếp nhận nó ở khía
cạnh vụ lợi mà thôi.

Nhưng mà thầy thì chỉ có sự tự phát hồn nhiên thôi.

Quả thật là buổi giảng văn hôm đó còn lưu dấu trong chúng em những

xúc động hết sức lạ lùng.

Chúng em bị hút hồn ngay từ khi thầy cất tiếng dọc bài thơ Người đảng

viên dự bị. Và tiếp đó, suốt bốn mươi lăm phút, hoàn toàn tự nguyện trôi
theo dòng cảm xúc của thầy. Lý tưởng là chất men say với hồn trai trẻ.
Khao khát của tuổi hoa niên bấy lâu ở một địa vực cách ngăn vì sông núi,
lúc đó như gặp vận hội tỏ bày, trong một kích ứng mãnh liệt vì thấu hiểu và
cảm thông. Thầy và trò hòa hợp, không ranh giới, trở nên tri kỷ trong cuộc
du hành vào chiều sâu hình tượng con người. Con người đảng viên ấy sống
đã dâng hiến hết mình cho đất nước và ngã xuống trong một trận chống giặc
càn quét. Anh hi sinh, nhưng cái chết của anh là cái chết nảy nở vĩnh hằng.

Anh ngã xuống rồi,

Mặt trời lên

Cái đẹp có bao giờ thôi là đối tượng đam mê của tuổi trẻ. Nhưng, nhận

ra được cái đẹp, xúc động trước nó và để nó trở thành một định hướng trong
cuộc tìm kiếm bản thân vô cùng vất vả, cơ cực và hồi hộp thì phải có ông
thầy. Thưa thầy, mỗi giờ thầy dạy, một ý đẹp, một lời hay, một hạt ngọc,
một hạt vàng. Để đến ngày cuối cùng chia tay, trong em là cả một kho châu
báu, ngọc ngà. Tiếc cho ai không qua trường học, không được một lần cất
tiếng nói: thưa thầy. Trách ai không hiểu nổi ý tưởng của câu tục ngữ có vẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.