ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 179

Thấy ngờ ngợ, em liền bắt chuyện:

- Có chuyện gì thế, anh.

- À, thì vẫn là chuyện thầy mày. Ra lão ta không chỉ vô chính trị mà lại

còn ương bướng, hay lý sự ra trò nữa cơ chứ. Vừa rồi Ban tao gọi thầy mày
lên, bắt lão kiểm điểm về việc đánh con đồng chí Lại và nhân tiện phê luôn
các khuyết điểm khác nữa. Tao nói. Rồi đồng chí trưởng ban phân tích. Mục
đích là trị bệnh cứu người. Thế mà lão dám ngang nhiên trả lời thế này:
“Các đồng chí đừng làm một việc trái khoáy. Tuẫn, dù nó là con ông Lại
hay con một ông đồ tể vô học, thì tôi vẫn cứ phải trừng phạt. Đó là sự trừng
phạt của nhân phẩm, của lương tâm, của trời đất, thánh thần�

Dừng một chút, súc miệng sùng sục, ông anh em thở dài:

- Cứ cái đà ương ngạnh này, rồi thế nào cũng dẫn đến phiêu lưu, manh

động tiểu tư sản cho mà xem.

Lại một nhận xét xấu về cái anh bạn tiểu tư sản, kẻ đồng hành với cách

mạng. Ấy thế, đi cùng với nhau trên một đoạn đường, mà lại cứ luôn luôn
bị chê bai, đả kích và nhất là… bị dè chừng. Khó chịu thì đã đành. Nhưng
nguy hiểm hơn, chính cái anh bạn đồng hành ngày qua ngày sống trong
trạng thái không được anh bạn lớn của mình tin cậy, cũng phát sinh tâm lý
tự ti, sọ sệt. Em đã thấy những cán bộ hành chính, những kỹ thuật viên như
những ông phán còm ăn đói mặc rách, nhẫn nhục, mà vẫn luôn sọ sệt bị
trách mắng quở phạt.

Không nên thế! Vì sao chúng ta cứ hay hợm mình thế nhỉ? Vì sao ta lại

cứ hết lời tụng ca vẻ đẹp của bản thân ta, còn kẻ ở ngoài ta luôn luôn là đối
tượng để ta chê trách. Chẳng lẽ vì chúng ta vô học, vô học nên sinh ra bạo
chúa? Hay bạo chúa chính là tên vô học, không biết quý trọng bạn bè?

o O o

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.