ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 184

cú cho đến tận ngày gần đây, khi đã là một ông lão ngư dân láu cá, còn văng
tục: “Mẹ nó chứ, cấp hai là cái đ. gì mà nó đưa vào thành tiêu chuẩn cấp ủy
để làm hại mình”.

Nhân nói về văn hóa, ông ta sực nhớ, liền hất hàm hỏi em:

- Này, mày có biết ông giáo Tự đi B rồi sống chết ra sao không?

Em nghiến răng:

- Đẩy người ta vào chỗ chết, độc ác như các ông mà giờ cũng còn biết

hỏi thăm à?

- Mày ăn nói hồ đồ nó vừa vừa chứ!

- Hồ đồ? Chính các ông là kẻ hồ đồ. Các ông hồi đó có biết ai gây ra vụ

cháy trường không? Kẻ nào đốt trường, các ông có biết không? Chính tập
thể chúng tôi làm đơn tố cáo, gửi lên các ông. Nhưng, các ông có thèm nghe
đâu.

- Tao không biết. Nhưng về chuyện giáo Tự đi bộ đội thì chính taoười

giơ tay ủng hộ. Đó cũng là thiện ý của ông Lại. Giáo Tự là người giáo viên
có năng lực nhất định, nhưng có rất nhiều nhược điểm. Kiêu căng, tự phụ,
luyến ái bất chính, quan điểm lập trường giai cấp rất kém cỏi, lại có nhiều
điều tiếng về các vụ việc nghi vấn. Kỷ luật thì chưa được. Vì thiếu bằng cứ
xác đáng. Vì vậy cho đi bộ đội là bắn một mũi tên mà trúng được hai đích.
Một là, truất quyền dạy học của lão. Hai là tạo điều kiện để lão rèn luyện,
trở nên người cán bộ tốt của nhân dân. Mày phải hiểu rằng ban tổ chức
chúng tao bàn cái chuyện này hàng tuần liền. Còn có đồng chí nói: Giáo Tự
vốn ương, chỉ có cách gọi đi nghĩa vụ quân sự là lão chịu cứng. Mà học trò
có muốn bênh thầy cũng thúc thủ. Mày đã thấy chưa? Vấn đề nó phức tạp,
xử lý không dễ dàng đâu.

Thầy Tự vô cùng kính mến của em.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.