ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 211

Ừ ừ trong cổ họng, Cẩm khom lưng, cúi xuống sát Tự, liếc ngang một

cái, rồi hạ giọng:

- Tự này, sao cái thằng Thuật hồi này nó như chó dại thế nhỉ?

- Có lẽ là từ lâu rồi cậu ấy đã đổi tính đổi nết.

- Thằng cha này, không cứng tay với nó là nó lấn tới. Cậu đã thấy cảnh

tượng truyền giống chó ở nhà nó chưa? Tởm lợm không thể chịu được. Bao
nhiêu lần mình ức với nó mà cứ phải nhịn như nhịn cơm sống. Cậu gần gụi
nó, liệu lời khuyên bảo nó hộ. Tôi mà không vì cương vị thì nó chết với tôi!
Loại này, đúng như đồng chí bí thư nói, cứ phải là chuyên chính! Phải
chuyên chính!

Tự ngẩng lên. Cẩm đang nghiến răng, hạ phùm phụp liên hồi nắm đấm

tay phải vào giữa lòng bàn tay trái của chính mình. Ra cái vẻ ta đây khỏe, ta
đây dám chơi trò đấm đá.

o O o

Người cha nhận ra cái thiên bẩm toán học đặc sắc ở cậu con trai duy

nhất của mình. Một hôm, trên đường công tác trong vùng núi rừng Việt
Bắc, hai cha con rẽ vào một quán nước chè tươi xong, người cha rút ví, bà
chủ quán còn đang lẩm nhẩm tính tiền thì dứa con trai bốn tuổi của ông đã
níu tay ông: “Ba trả bà bảy đồng ba hào sáu xu”.

Không thể có sự chính xác nào đạt được độ nhanh nhạy như thế. Dọc

đường, đố con thêm vài lần nữa, người cha càng vô cùng kinh ngạc về khả
năng tính nhẩm và sức nhớ kỳ lạ của con trai. Cả đêm hai vợ chồng mất ngủ
vì mải ngắm khuôn mặt cậu con trai trong giấc ngủ êm đềm, họ nhìn nhau
ngỡ ngàng như muốn hỏi nhau: Con trai mình đây hay một thánh thể kỳ
diệu nào vậy. Rồi nhớ lại ngày tháng cậu bé ra đời, khung cảnh xung quanh,
căn nhà nơi cậu bé cất tiếng khóc. Cái ngày họ sinh con: họ mơ thấy trăng
tròn, cây khô nở hoa? Hay ngày ấy mây hồng ủ mái nhà và cậu bé lọt lòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.