ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 255

Tiếng loa rộ lên từ chiếc xe Jeep sơn trắng bắn ra những tiếng gào quá

cỡ, càng đinh tai vì tiếng nổ của hai chiếc máy nhãn hiệu Honda không
chắn bùn, không ống giảm thanh, hăm hở tiến theo sau. Cái ngã tư rã ra rồi
lại như đám bèo trên ao khép kín lại.

- Máu bà lắm nữa. Đưa đây!

Cô Trình giật cái túi to bằng cái phích từ trên tay một gã trai ẽo ợt như

đồng cô, kẹp vào nách rồi hênh hếch nhâng cao cái chân què. Pừng! Cái cạp
quần chun căng, hở một khe nhỏ vừa đủ để lọt bàn tay vào. Tự quay đi. Giật
mình, anh nhận ra Thảnh, cặp tay gã trai lưng khòng mặt bủng, nhăn nhó
như đang đau thận. Mặt Thảnh nở to, méo mó như bị lở sơn, trong cái cười
phớn phở.

- Này, em bộ đội ơi! Ở cái mông quần em bán sao lại có chữ C.T?

- C T. là công tác. Bộ bà chị không biết chữ à?

- Đừng có xạo nhé! C.T. là cải tạo thì có. Đến ký hiệu các chất hóa học

chị còn đọc được là!

- Thế chị giả bao nhiêu?

- Mày bán thì mày phải hét lên chứ!

Bỗng Tự thấy máy mắt. Nhìn sang bên kia đường, Tự thấy cô Trình

khoèo đã lại cặp một chiếc lốp đỏ giữa khoeo chân. Đứng trước cô là một
ông già đội mũ lá cọ Phú Thọ, mặt nhàu nát, ảo não. Cái ví tọt ra từ bụng
dưới cô Trình. Ông già sập vành mũ lá, quay mặt đi. Tự gọi to: “Bác
Thống”.

Tiếng Tự tan trong tiếng chân người rầm rập. Hơn chục công an, cán bộ

thuế... từ bên này đường tràn sang phía lề đường nơi cô Trình đang mua lốp
xe, rừng rực như lửa bốc, các cuộc mua bán tranh cướp đủ các loại hàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.