ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 270

- Do vậy mà mười bốn năm đi từ Đông Bộ đến Tây Trúc lấy kinh, có

đến tám mươi mốt tai nạn. Đường Tăng thì hoang mang, dao động. Trư Bát
Giới thì cầu an hưởng lạc. Sa Tăng và con ngựa Rồng thì trông chờ thụ
động. Nếu không có chàng Tôn chắc chắn sự nghiệp đành tiêu ma. Nhưng
mà hình như đời là vậy. Kẻ hiền tài thế nào cũng bị một cái vòng thắt buộc
gì đó, khiến nó mạnh đấy mà yếu hèn đấy. Tôn Ngộ Không tinh thông bảy
mươi hai phép biến hóa, ấy thế mà chỉ cần Đường Tam Tạng “bấm nút” một
cái, chiếc vòng kim cô bóp chặt lấy đầu là tha hồ mà rên la, quằn quại. Khổ
vậỵ!

Ông trung tá chép miệng.

Tự im lặng. Ông vừa hé mở một cánh cửa tâm tư thầm kín. Nhưng, hình

như ông còn định mở một cánh cửa nữa mà không kịp. Ông kêu khẩn thiết:
“Tự!” và rút khẩu K59 nhỏ xíu, chạy vụt lên.

Ấy là cái tai nạn thứ bao nhiêu của đoàn lữ hành? Từ Tự vừa kịp tháo

khẩu AK thì hai chiếc trực thăng Mỹ từ phía sau khu rừng non đã vượt qua
ngọn núi, hình thành hai gọng kìm vây bắt. Cùng với tiếng cánh quạt phành
phạch quay và xói lật tàn bạo các vòm cây, trên một chiếc máy bay, một
giọng nói đàất lên qua máy phóng thanh thật bạo liệt và ngang tàng:

- Trung tá Lê Văn Vọng! Hãy rời bỏ hàng ngũ Việt Cộng trở về với

chính nghĩa quốc gia. Người anh trai của trung tá đang chờ đợi ở ngay trên
chiếc phi cơ trực thăng này. Chuẩn tướng Quân đội Việt Nam Cộng hòa Lê
Văn Hy.

- Tạch!

Tự thấy ông trung tá giơ sung lên. Còn anh, anh bỗng hiểu rằng. Thế là

cái vòng kim cô đã xuất hiện. Anh đứng thẳng, rê khẩu AK theo một chiếc
máy bay. Rồi lại một chiếc khác. Anh quyết bẻ gãy chiếc vòng kim cô quái
ác. Nhưng, đó là một cuộc đấu không cân sức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.