ĐÁM CƯỚI KHÔNG CÓ GIẤY GIÁ THÚ - Trang 59

Kha nói, nhận nguyên nhân sự việc về mình. Rồi lại quay mặt lại, nhìn

cái quán, hậm hực:

- Lão chủ quán, gian giảo hiện lên mặt. Chính nó chỉ điểm bọn trộm cắp

hành sự và oa trữ của gian phi.

Nắng chiều có độ oi nồng, dấu chứng của một cơn bão ngoài biển Đông.

Ve kêu xé từng hồi như tù nhân bị tra khảo thụ lý. Chân dẫm lên những
cánh hoa phượng rơi rụng đỏ nhòe hè phố, Tự uể oải bước những bước
nặng nề.

Buồn làm sao, nỗi buồn nhân hai này. Phải đem bán những cuốn sách

quý, những đồ gia bảo đã là một sự bất đắc dĩ. Nhưng, mất nó, không phải
Tự chỉ mất một số tiền lớn, thí hết sức lớn. Mất cuốn sách Tự còn mất một
ao ước sở cầu đã chất chứa mòn mỏi trong bao tháng ngày qua!

Ôi, sẽ sung sướng bao nhiêu, nếu buổi chiều nay Tự cầm trong tay một

số tiền bằng tiền lương của cả năm trời, trao cho Xuyến xong và leo lên gác
xép ngồi với trái tim dập dồn bao nỗi bồi hồi! Xuyến chắc chắn sẽ vui vẻ.
Ai mà không vui vẻ khi đang túng thiếu lại có tiền?

Xuyến sẽ vui. Và cũng có thể nhờ sự kiện này mà Xuyến bỗng động

long, nghĩ lại. Xuyến sẽ thay đổi tâm tính. Xuyến sẽ thấy rằng cáu kỉnh, riếc
lác, chửi bới tàn tệ Tự là không nên, là tội nghiệp lắm cho Tự. Xuyến sẽ yêu
thương Tự và mọi mặt trong đời sống gia đình - cái nền tảng của luân lý
làm người - sẽ biến đổi theo chiều hướng tốt đẹp dần. Xưa nay, tình yêu vốn
là cái phép lạ thường ngày vẫn hằng giúp con người vượt qua khốn khó,
thăng hoa. Con người ta vẫn có thể yên vui trong sự không hoàn thiện của
đời sống vật chất, chứ không thể sống sung sướng trong mỗi sự sung túc
của của cải không thôi!

Và như vậy thì Tự còn làm được nhiều việc có ích cho Xuyến. Tự đâu

có phải là kẻ kém cỏi, ít năng lực sáng tạo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.