ĐẮM ĐUỐI - Trang 161

án với mục đích là buộc tôi phải thanh toán Blake! Và ông đã thành công…
(Một lần nữa, cơn ho nổi lên), ông không có ý định kết tội tôi chứ?”

“Không.”
“Và trước đây, khi nhấn vào cò súng ông đã biết rằng mình chưa mở chốt

an toàn… Đúng vậy, đó chỉ là một trò dàn cảnh của ông!”

“Còn về cuộc đời của tôi thì ông đã đoán không sai mấy… Tôi là một

người rất có uy tín và được kính trọng” không phải tại Hillside, nhưng ở
Connecticut. Ngôi nhà ở Hillside không phải của tôi, đó chỉ là nhà mướn…
Làm ăn là một chuyện còn vui thú lại là chuyện khác.. Wheeler à, tôi muốn
hỏi ông câu cuối, ông sẽ đưa Blake ra khỏi đây chứ?

Không trả lời, tôi nhìn hắn.
John lầu nhầu nho nhỏ:
“Hãy để hắn lại đây đi! Hắn đã từng bỏ mặc tôi ở đây và đến ngồi dưới

một bóng râm. Nhớ nhé ông..,”

Khẩu súng tuột ra khỏi tay John và đầu hắn chúi về phía trước đập vào

tảng đá nóng bỏng. Chỉ còn tiếng lách tách thật nhỏ, nhưng toàn thân hắn đã
bất động.

Khi tôi quay trở lại bên Blake thì y không còn nguyền rủa nữa. Giờ đây,

trông y đuối sức hẳn. Ngước mắt nhìn tôi, Y gào lên:

“Wheeler à, John đâu rồi?”
“Đã chết.”
“À, thế thì tôi đã bắn trúng?”
Y mỉm cười tuy vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh căm. Mắt không rời tôi, y

nói tiếp:

“Được, ông sẽ đưa tôi ra khỏi đây bằng cách nào? Ông phải biết là bây

giờ tôi không còn đi được nữa!”

“Tôi không nghĩ đến chuyện đưa anh ra khỏi đây.”
Bỗng dưng bị đẩy vào tuyệt vọng, hắn nức nở:
“Rồi tôi sẽ ra sao? chảy máu như thế này mà để tôi một mình thì chắc chết

mất. Tôi thấy yếu lắm rồi… Không, ông không thể bỏ mặc tôi như thế này!”
Blake nhổm dậy trên hai tay. Y gào lên: “Ông phải đưa tôi ra khỏi đây.”

“Được, tôi sẽ cho anh một cơ may!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.