ĐẮM ĐUỐI - Trang 52

Prudence buông thõng tay và chiếc ly rơi xuống, vỡ tan. Mặt nàng tái mét

và nàng nhìn tôi thật là kỳ lạ - có thể nói là nàng đang khiếp sợ.

Một lúc sau, nàng thì thầm:
“Có phải người đó đã bảo rằng muốn truyền đạt cho anh một số tin tức?”
“Đúng, hắn ta có lối nói như thế đó! Cứ mỗi lần gọi điện cho tôi là hắn

cho biết là muốn truyền đạt cho tôi một tin mới.”

Nàng nói, thật nhỏ:
“Hắn là John Kẻ Đưa Tin…”
“Cô nói sao?”
Nàng lắc đầu:
“Ồ! Chẳng thể nào như vậy!”
Tôi nhắc lại:
“John Kẻ Đưa Tin? Phải chăng đây thực sự là tên của hắn? Thằng nào thế

nhỉ?”

Nàng cố trấn tĩnh lại:
“Ô? Đó là cái tên mà em vừa bịa ra. Nghe cũng được quá, phải không

anh? Em thấy nó thích hợp với cái chuyện mà anh vừa kể:”

“Cô xí gạt tôi! Nào nói thật đi, John Kẻ Đưa Tin là ai?”
Mỉm cười lẳng lơ, nàng giải thích:
“Này, anh phải hiểu cho em chứ. Bộ dưng không lại có một người tên là

John Kẻ Đưa Tin hay sao? Đây chỉ là một cái tên xuất phát từ truyện bằng
tranh!”

Nàng chăm chú nhìn tôi một hồi rồi quay gót biến vào phòng trong.
Tôi uống nốt phần whisky còn lại và thầm nghĩ mình phải làm gì trong

những giờ phút kế tiếp nhưng rồi nỗi băn khoăn đó của tôi không kéo dài
được lâu.

Từ phòng trong, có tiếng Prudence gọi:
“Anh Al, vào đây giúp em một tí!”
Tôi bước vào và thấy nàng đang đứng đó chờ tôi, lưng quay ra cửa.
Nàng nhỏ nhẹ ra lệnh:
“Anh hãy cởi hộ giùm em chiếc áo. Phía sau lưng đó!”
Tôi nghe theo và bước đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.