ĐẮM ĐUỐI - Trang 79

“Tôi hy vọng rằng cô không lừa tôi bởi nếu xảy ra chuyện gì thì tôi sẽ

dành cho cô một xà lim tương tự như thứ được dành cho John.”

Nàng lại thở dài và điều này càng làm cho chiếc áo veston của nàng nâng

lên. Rồi nàng đưa khăn chậm mắt để làm vơi đi cái lối trang điểm quá ư Á
Đông của nàng. Nàng mỉm cười nhìn tôi.

Nàng chầm chậm bước về phía tôi, uốn éo tấm thân, điều mà trước đây tôi

chưa từng thấy ở nàng. Khi đến bên tôi, nàng đưa tay nắm lấy hai vai tôi,
thật mạnh, và nói giọng khàn khàn:

“Anh quả là một tên cớm khá tài ba. Em thích được làm bạn với anh.

Nhưng có điều là anh phải tin em” em thề là em đã nói sự thật!

Buông vai tôi ra, nàng vội vã cởi bỏ chiếc quần bó sát bằng một dáng điệu

thật duyên dáng. Tiếp đến là chiếc áo veston; nàng vứt nó lên đi văng.

Bây giờ, nàng đang đứng trước mặt tôi, chỉ vỏn vẹn với áo nịt ngực màu

trắng và một chiếc quần lót nhỏ nhắn.

Tôi chưng hửng:
“Phải chăng tôi đang mơ?”
Nàng vẫn mỉm cười
“Thế này thì anh đã tin em chưa?”
Nàng thì thầm hỏi. Và quay lưng về phía tôi.
“Anh cởi hộ giùm em đi!”
Tôi dùng ngón trỏ vuốt dọc sống lưng nàng và dừng lại ở đốt xương cuối.

Điều này làm Pénélope nhẩy nhổm.

Tôi hỏi:
“Cái trò này nghĩa là thế nào? Phải chăng đây là chiêu cuối cùng của cô?”
Nàng nói, giọng run run:
“Vậy là anh không muốn cởi hộ em?”
“Đây chính là chuyện làm điên đầu thế giới và con người cứ thế mà quay

cuồng… Nhưng có điều là vào lúc này, tôi không muốn mình phải bị quay
cuồng.”

Nói xong, tôi bước về phía cửa và, trước khi mở cửa ra, tôi quay lại nhìn

nàng. Pénélope vẫn đứng yên ở đó, nàng đang nức nở khóc. Giờ đây khuôn
mặt đầm đìa nước mắt của nàng trông không còn vẻ gì là phương Đông nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.