ĐẮM ĐUỐI - Trang 82

“Này trung úy, còn lời hứa của trung úy thì sao?”
Tôi ngạc nhiên:
“Lời hứa gì?”
Hắn liếc nhanh về phía “con rồng cái” và nhỏ tiếng lại:
“Chuyện mấy em đó mà… chắc trung úy đã biết! Trung úy có hứa là nếu

tôi tìm được Thelma Davis thì tôi sẽ cùng đi với trung úy đến gặp nàng. Vậy
mà từ khi làm việc với trung úy tới giờ, tôi chỉ biết chờ đợi và chờ đợi như
một con…”

Con rồng cái gào lên:
“Này trung sĩ, ăn nói cẩn thận một tí nhé!”
Tôi can gián:
“Xin cô hãy yên tâm, trung sĩ Polnik đây chỉ nói về trường hợp của riêng

anh ta.”

Chúng tôi ra khỏi văn phòng, để cô thư ký tha hồ lầu nhầu nguyền rủa

một điều gì đó phía sau. Nửa tiếng đồng hồ sau đó, chúng tôi bước vào
khách sạn. Nhân viên tiếp tân cho chúng tôi biết Thelma Davis hiện đang
ngủ tại căn phòng ở lầu hai. Thang máy của khách sạn bị hỏng vì thế chúng
tôi phải sử dụng cầu thang, một cầu thang hẳn đã được lót thảm từ thời lập
quốc!

Sau khi tìm thấy số phòng của Thelma, tôi gõ cửa. Đứng cạnh tôi, Polnik

hổn hển thở và tôi thầm mong sở dĩ hắn hổn hển như thế là vì hụt hơi khi
phải leo cầu thang chứ không phải là vì hồi hộp với hình ảnh của cô nàng
mà hắn đang mường tượng trong đầu.

Từ bên trong, có tiếng đàn bà vọng ra:
“Ai đó?”
Polnik nói ngay, giọng oang oang:
“Cảnh sát! Mở cửa mau!”
Tôi khinh bỉ nhìn y:
“Cậu vẫn như thế đó, không tiến bộ chút nào… Theo tôi nghĩ thì chắc cậu

nóng ruột lắm! Bộ cậu không giữ được bình tĩnh để chờ đợi sao?”

Polnik mỉm cười:
“Thú thật với trung úy, tôi sốt ruột lắm rồi!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.